Klaus thở dài một hơi thật sâu.
Cảnh Ngọc tràn đầy kỳ vọng nhìn anh, "Nếu thực sự có thể, theo pháp luật, sau khi anh qua đời, tôi có được hưởng tài sản thừa kế không?"
Klaus nhìn cô, bình thản nói, "Sống cũng có thể cho em."
Cảnh Ngọc vẫn đắm chìm trong mấy lời vừa rồi của anh, "Nhưng mà, tuổi tác của chúng ta đâu chênh lệch nhiều đến thế? Thật sự có thể nhận nuôi hợp pháp được sao? Hơn nữa, tôi đã trưởng thành từ lâu rồi mà…"
Cô hân hoan và phấn khởi nhìn Klaus.
Nếu lúc này cô có đuôi, chắc chắn nó đang vẫy lượn không ngừng vì vui sướng, chẳng khác nào một con rồng nhìn thấy cả một núi vàng.
Klaus giơ tay về phía cô, mỉm cười thân thiện, "Em yêu, gói đóng vai đặc biệt cần 600 euro."
Cảnh Ngọc bị mức giá này làm cho choáng váng.
"Không, không phải anh nói muốn làm cha sao? Đây đâu phải ý tôi, là anh đề xuất muốn làm cha cơ mà," Cô phản bác đầy lý lẽ, "Hơn nữa, chẳng phải là 300 euro thôi sao? Sao bây giờ lại gấp đôi?"
Klaus điềm nhiên đáp, "Bởi vì nhiệm vụ lần này khó hơn dự kiến."
Anh nhìn cô, nói tiếp, "Từ bây giờ, gói cơ bản mỗi ngày 500 euro, dịch vụ ban đêm thêm 500 euro, gói đầy đủ là 800 euro."
"Ngửi một lần 2 euro, chạm một lần 20 euro, hôn một lần 100 euro."
"Các dịch vụ khác tính riêng."
Cảnh Ngọc phẫn nộ phản đối, "Anh đúng là kiểu gian thương hét giá giữa chợ!"
Klaus nhẹ nhàng sửa từ ngữ sai lệch của cô, "Bé cưng, cái này gọi là điều chỉnh giá cả hợp lý."
Phản đối vô hiệu.
Cảnh Ngọc đành chấp nhận thực tế trong nước mắt. Cô âm thầm tính toán chi phí trong lòng, "Hình như chọn gói đầy đủ sẽ tiết kiệm hơn nhỉ."
Klaus liếc nhìn đồng hồ, nhắc nhở đầy thiện ý, "Còn ba phút nữa là đến 7 giờ 15 phút."
Với ba phút còn lại, Cảnh Ngọc có thể cân nhắc giữa việc mua gói đầy đủ hoặc các gói khác.
Giằng co giữa tiền bạc và sắc đẹp của Klaus một hồi lâu, cuối cùng Cảnh Ngọc đành cắn răng chọn tiết kiệm tiền.
Dù sao thì cô còn phải giữ sức cho buổi chọn rượu vang ngày mai.
Dẫu rằng dịch vụ ban đêm của Klaus thực sự có thể mang lại cho cô giấc ngủ sâu và ngon lành, nhưng rõ ràng đây không phải là lúc để tận hưởng.
Hầu hết các hoạt động của lễ hội rượu vang đều tập trung quanh địa danh nổi bật của thị trấn Bad Dürkheim: nhà hàng Durkheimer Riesenfass. Từ bên ngoài nhìn vào, nơi này trông như một thùng gỗ rượu vang khổng lồ.
Klaus giải thích ngắn gọn cho Cảnh Ngọc, nhà hàng này được xây dựng vào năm 1934 bởi một thợ làm thùng gỗ.
Năm 2009, Klaus từng tham dự lễ kỷ niệm 75 năm của nơi này.
2009 à.
Cảnh Ngọc hồi tưởng lại trong giây lát.
Năm 2009, cô vẫn còn học tiểu học, cha mẹ chưa ly hôn. Một đứa trẻ như cô lúc đó chẳng hiểu gì về mâu thuẫn của người lớn, đầu óc chỉ toàn nghĩ đến chuyện ăn gì, chơi gì, mua gì.
Còn năm 2009, Klaus đang học đại học.
Chỉ nghĩ đến khoảng cách tuổi tác giữa hai người, Cảnh Ngọc suýt buột miệng nói anh đúng là "trâu già gặm cỏ non".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!