Tin tức tập đoàn Hồ thị phá sản và đang thanh lý nhanh chóng truyền khắp giới nhà giày thành phố Nam.
Chuyện ác mà ba cha con nhà họ Hồ làm cũng đủ để nửa đời sau họ sống trong tù.
Hồ Hoàn bị bắt ở sân bay, cô ta không phục, tại phiên tòa, cô ta vẫn còn ngụy biện, nói có người ác ý vu oan mọi chuyện cho cô ta, cô ta muốn kháng án.
Sau khi tập đoàn Hồ thị bị mua lại, rất nhiều vụ án bị họ đ è xuống trước đó bắt đầu trồi lên mặt nước.
Sau đó mọi người mới biết, vì sao những giám đốc công ty đã cạnh tranh với Hồ thị lại xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.
Nếu may mắn thì chỉ cụt chân cụt tay, nếu không may mắn thì chỉ có chết.
Tuy nhiên, tất cả những chuyện này đều được phơi bày sau khi Hồ thị phá sản, người nhà họ Hồ sa lưới.
Đây đều là chuyện sau đó.
Hôm nay, giám đốc Tôn như thường lệ tới báo cáo công việc.
Sau khi bao cáo xong, anh ta cũng rời đi như bình thường, nhưng Giang Hằng lại gọi anh ta lại.
Giám đốc Tôn quay đầu, ánh mắt ngập tràn vẻ tò mò, nhưng vẫn lễ phép hỏi,
"Sếp Giang còn chuyện gì phân phó ạ?"
Nét mặt Giang Hằng hiếm khi xuất hiện vẻ do dự, qua một lúc lâu, anh mới nói,
"Nếu làm người ta tức giận không thèm để ý đến mình thì phải chuộc lỗi như nào?"
Giám đốc Tôn cố giấu vẻ hóng hớt, nghiêm túc hỏi Giang Hằng,
"Đối tượng sếp Giang muốn chuộc lỗi là nam hay nữ ạ?"
Giang Hằng ho nhẹ vài cái, hơi ngượng ngùng đáp, Nữ.
Giám đốc Tôn lập tức hiểu ra, sếp Giang làm mất lòng cô Tùy rồi.
Anh ta cố kìm nén lòng hiếu kỳ của mình, nghĩ nghĩ rồi nói, Vậy anh mua bao đi.
Thấy Giang Hằng nhìn mình, giám đốc Tôn nói,
"Nếu một cái bao không được thì hai cái bao, chuyện này là mất đồng nghiệp nữ trong công ty nói đó ạ, chắc là được đó xếp."
Giang Hằng liếc giám đốc Tôn một cái, xua tay để anh ta rời đi.
Giám đốc Tôn vội vàng rời khỏi phòng bệnh, nhưng vừa ra khỏi phòng bệnh, anh ta lập tức chạy sang phòng bệnh của trợ lý đặc biệt Lâm, cùng cậu ta hóng hớt.
Trợ lý đặc biệt Lâm nhìn vẻ mặt hóng hớt của bạn tốt, bất đặc dĩ vô trán,
"Được rồi, cậu đừng nhiều chuyện nữa, cậu không sợ sau khi ông chủ biết sẽ cắt hết thưởng cuối năm của cậu à?"
Nhắc tới đây, giám đốc Tôn lập tức nghiêm mặt,
"Cậu nói gì thế, nhiều chuyện gì chứ? Mình đang bài ưu giải nạn* giúp ông chủ."
*Bài ưu giải nạn: giải quyết một tình huống khó khăn và bỏ lại lo lắng.
Anh ta nghiêm túc nói,
"Đây là chuyện lớn đó, liên quan đến việc sếp Giang có thể thuận lợi cưới vợ không đấy, sao gọi là nhiều chuyện được?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!