Chương 76: (Vô Đề)

Edit: DLinh – Beta: Chi

*****

Nếu nói chuyện Ninh Lan "tẩy trắng" giống như ném một hòn đá nhỏ khiến mặt hồ gợn sóng, qua một thời gian, tất cả sẽ quay về trạng thái bình yên như cũ, thì việc Tùy Ý "tự thú" chẳng khác nào thiên thạch khổng lồ rơi từ trên trời xuống, khiến bọt nước văng tứ tung, trong vòng mấy ngàn cây số, không ai là không dính phải.

Sáng hôm sau, ngay cả mấy dì bán hàng ngoài chợ cũng bàn luận về chuyện này.

"Đứa bé Ninh Lan kia đáng thương quá, bị người nhà chèn ép đến mức như vậy, vất vả lắm mới thành ngôi sao lại bị người ta bôi nhọ, mắng mỏ."

"Hừ, sao lại có kiểu mẹ ruột như vậy chứ. Nếu con tôi vừa đẹp lại vừa có tiền đồ như vậy, tôi nâng niu trong lòng bàn tay còn chẳng kịp ấy chứ."

"Bảo sao thằng bé phải trốn đi, nhìn nó xem, bị dồn đến bước đường nào rồi."

Có cô gái nghỉ ở nhà, giúp mẹ đi chợ mua rau cũng góp chuyện: "Năm đó cháu đã nói Ninh Lan không phải loại người như vậy mà. Cả đống người ùa vào nói xấu cậu ấy, chắc chắn có điều gì mờ ám, nhưng chẳng ai tin."

"Cô bé này tinh mắt quá, giờ không phải ổn rồi sao. Còn có thể làm sao ấy nhỉ… có thể quay lại!"

Cô gái sung sướng đứng chọn một đống đồ ở quầy của dì bán hàng nọ, nói: "Quay lại hay không còn tùy cậu ấy nữa, cậu ấy vui là được ạ."

Dì bán hàng vừa cân đồ bỏ vào túi, vừa hỏi: "Cái cậu Tùy Ý đóng vai cảnh sát ấy, là gì của thằng bé nhỉ? Ra mặt giúp thằng bé, cũng là một đứa trẻ ngoan."

Năm đó "Dạ tấu" nổi đến mức ai ai cũng biết, đưa Tùy Ý lên hàng thần tượng quốc dân. Mấy năm gần đây, hắn vẫn luôn duy trì hoạt động sôi nổi trước mắt quần chúng. Năm kia, trong một chương trình đi về nông thôn, biểu hiện khiêm tốn lễ phép, không sợ khổ không sợ mệt cùng việc hắn dạy đám trẻ trên núi đánh đàn đã khiến quần chúng gán cho hắn cái danh "thanh niên sinh ra trong gia đình giàu có nhưng không hề kiêu ngạo mà còn vô cùng cố gắng".

Giờ đây, mọi người ở nhiều lứa tuổi và tầng lớp đều có thể gọi tên và có ấn tượng tốt về Tùy Ý.

"Là người thương của thằng bé, chẳng phải vừa nhìn đã đoán ra sao?" Dì bán trứng gà bên cạnh nở nụ cười mờ ám, quay sang hỏi như để tìm kiếm người cùng suy nghĩ: "Phải không cô bé?"

Cô gái cười cong cả mắt, gật đầu liên tục, nói: "Đúng, đúng ạ."

Bên ngoài mọi người sôi nổi bàn tán, Ninh Lan ở trong bệnh viện lại chẳng hề biết gì.

Trong lần hóa trị gần nhất, bà xảy ra phản ứng nghiêm trọng, sốt đến gần bốn mươi độ, đầu óc không còn tỉnh táo, nói cũng không rõ ràng.

Ninh Lan vất vả ngày đêm, chăm sóc bà quên cả nghỉ ngơi, đến khi cơn sốt dứt đã là chuyện của hai ngày sau.

Ninh Lan buông lỏng tinh thần, nắm tay bà, ghé vào giường ngủ thiếp đi. Tùy Ý nâng cậu dậy, bế lên giường. Mới vừa đặt cậu xuống, tiếng chuông điện thoại kiểu cũ bên mép giường chợt vang lên.

Tùy Ý sợ đánh thức đến cậu, vội vàng ấn nhận. Chất giọng vịt đực của Lỗ Băng Hoa lập tức vang lên: "Alo, anh Ninh Ninh, điều bọn họ nói có thật không? Trước kia anh là minh tinh thật à?"

Tùy Ý nhanh chóng bước ra bên ngoài, đưa điện thoại lên tai, đáp: "Đúng."

Nghe ra đối phương không phải Ninh Lan, Lỗ Băng Hoa cẩn thận hỏi lại: "Anh là ai?"

"Tôi là Tùy Ý."

Lỗ Băng Hoa hít sâu một hơi, sau đó hạ giọng: "Anh với anh Ninh Ninh, là… là thật sao?"

Tùy Ý không rõ cậu ta muốn hỏi về cái gì, chỉ nhắc cậu ta nếu muốn tốt cho Ninh Lan thì đừng tùy tiện hỏi chuyện này trước mặt cậu. Lỗ Băng Hoa biết anh Ninh Ninh có tâm bệnh, lập tức đồng ý, cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa.

Tùy Ý cúp điện thoại, lấy điện thoại của mình ra, vào Weibo. Hắn tiền trảm hậu tấu đổi mật khẩu, người của công ty không thể lên xóa bài đăng Weibo kia. Dù là Vương Húc hay người của bộ phận Quan hệ xã hội gọi tới, hắn đều chỉ đáp hai tiếng – không xóa.

Từ khi debut tới nay, hắn chưa bao giờ tham gia vào các chiêu trò lăng xê, chỉ lúc này đây, hắn dùng độ nổi tiếng của mình giúp Ninh Lan tẩy trắng. May mà hiệu quả đúng như dự đoán, Tùy Ý vô cùng vừa lòng.

Đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, đương nhiên sẽ nhận được những ý kiến trái chiều. Ví dụ như "Năm đó không đứng ra, giờ lên tiếng làm gì", "Có lẽ là họ Ninh kia muốn quay lại, nên công ty mới dàn xếp một màn kịch đấy chứ". Nhưng những người này mới vừa xuất hiện đã bị các fan phản bác. Một người như Tùy Ý còn cần đánh bóng tên tuổi bằng chuyện của Ninh Lan sao? Hắn đứng ra giúp đỡ, đương nhiên xuất phát từ tinh thần trọng nghĩa.

Câu chuyện tiếp tục phát triển, có người bắt đầu suy đoán quan hệ giữa Tùy Ý và Ninh Lan. Đặc biệt chạy đến tham gia lễ tang của mẹ người kia, đây không hề giống chuyện đồng đội cũ sẽ làm. Hòn đá này vừa được ném ra, tất cả các nhóm fan liên quan đến AOW đều dậy sóng. Một trạm fan CP Cao Hoa đã thành lập năm năm tuyên bố đóng cửa, fan only và fan CP kêu khóc thảm thiết ở super topic riêng, dùng tất cả vốn liếng văn chương để viết ra những bình luận lâm li bi đát nhất.

Sang đến ngày thứ ba, một fan only có tiếng của Tùy Ý đăng Weibo tuyên bố lập trường: "Đừng nháo nhào nữa, rốt cuộc mấy người là fan của cậu ấy hay là fan của một người do bản thân tưởng tượng ra? Nếu là trường hợp sau thì mấy người đừng làm fan nữa. Nhà chúng tôi không sợ mất đi một lượng fan, Tùy Ý cũng chẳng kiếm cơm nhờ lưu lượng. Tôi thành fan vì tài năng và nhân phẩm của cậu ấy, yêu ai yêu cả đường đi, cậu ấy thích ai thì tôi thích người đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!