Ninh Lan không thể ngờ chỉ quay một cảnh cung đình đơn giản mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Gửi tin cho Tùy Ý nói hôm nay Kỷ Chi Nam sẽ quay cùng cậu là giả, mục đích thực sự là muốn thu hút sự chú ý của đối phương.
Thế nên lúc ghi hình, Ninh Lan không thể chuyên tâm. Cậu hy vọng Tùy Ý trả lời, lại không mong đối phương phản ứng mình chỉ vì Kỷ Chi Nam. Sự mâu thuẫn này khiến chính cậu cũng cảm thấy mình có bệnh.
Hôm nay quay cảnh đấu võ trong triều. Ninh Lan đóng vai một thị vệ cỏn con nên không có nhiều đất diễn, chỉ cần rút đao hộ giá khi bên dưới bắt đầu hỗn loạn là được. Ai ngờ diễn viên quần chúng mời về không có kinh nghiệm, chưa đến lúc đã ào ào nhao lên. Ninh Lan bị ai đó xô ngã, mắt cá chân trái đau ê ẩm, nhờ thư ký trường quay đỡ mới run rẩy đứng lên được.
Không lâu sau, cổ chân cậu đã sưng lên như cái bánh bao, nhìn vô cùng đáng sợ. Đoàn phim muốn tìm bác sĩ gần đó tới xem, Ninh Lan lại nói không cần, bong gân thôi, nghỉ ngơi là được. Trong phòng nghỉ có mấy người lên tiếng an ủi, đạo diễn cũng bảo cậu nghỉ ngơi. Buổi tối còn một cảnh quay, phông nền đã dựng xong, cậu đứng làm dáng là được, tóm lại là không thể kéo chậm tiến độ. Ninh Lan đồng ý.
Chờ mọi người rời đi, cậu mới nhăn mặt hít mạnh mấy hơi, đã lâu không bị bong gân, đau thật đấy.
Ninh Lan vừa xoa cổ chân vừa xem di động, Lục Khiếu Chu gửi một đống tin nhắn thoại như phát rồ, Tùy Ý thì vẫn chưa hồi đáp.
Trong phút chốc, cậu không khỏi cảm thấy vui sướng. Nhắc đến Kỷ Chi Nam mà cũng không phản ứng, có phải trong mắt Tùy Ý, người kia cũng chẳng quan trọng đến vậy?
Ninh Lan không nhịn được, lại gửi cho Tùy Ý một tin: "Lúc quay phim gặp sự cố, tôi bị thương rồi."
Chưa đầy năm phút sau, Tùy Ý đã gọi điện tới. Ninh Lan hao hết tâm tư để chờ cuộc gọi này, lập tức không biết đau là gì nữa, còn cong môi cười để lộ hai lúm đồng tiền xinh xắn, nhanh chóng nghe máy: "Alo."
Tốc độ nói chuyện của Tùy Ý cực nhanh: "Xảy ra chuyện gì?"
Ninh Lan còn muốn ra vẻ thần bí, không đề cập đến vết thương của mình luôn mà nói vòng vo: "Diễn viên quần chúng không chuyên nghiệp, chưa đến lượt mà bọn họ đã…"
Tùy Ý không muốn nghe cậu lải nhải, lo lắng ngắt lời: "Tiểu Tinh thế nào? Cậu ấy có sao không?"
Ninh Lan há hốc miệng, những lời còn lại đều bị chặn ở cuống họng, hệt như một cây pháo hoa bắt đến nửa chừng bỗng dưng tắc nghẽn, không thể phát ra chút tiếng vang.
Tùy Ý như ý thức được điều gì, im lặng một lát, sửa lời: "Tôi hỏi là… còn ai khác bị thương không?"
Nếu Ninh Lan không biết Kỷ Chi Nam còn có tên gọi khác là Kỷ Tinh, chỉ sợ cũng sẽ bị người kia lừa cho qua chuyện.
Không đúng, Tùy Ý căn bản không cần lừa cậu, hắn vốn không thích cậu, cần gì phải che giấu chứ?
Là bản thân cậu cố chấp, không đụng vách tường chẳng chết tâm.
Yết hầu khẽ dịch chuyển, tiếng nuốt nước bọt của bản thân khiến Ninh Lan cảm thấy màng nhĩ phát đau. Một lúc sau, cậu mới chậm rãi mở miệng: "Không."
Cậu không nhắc lại chuyện mình bị thương nữa, hàng ngàn suy nghĩ cùng cảm giác vui sướng trào dâng trong giây phút nhận điện thoại đã bị trận gió bất chợt này thổi tan.
Trước khi dập máy, Tùy Ý mới hỏi cậu bị thương ở đâu, có đi khám bác sĩ không. Ninh Lan trả lời qua loa mấy tiếng. Tùy Ý đột nhiên cao giọng: "Nói tử tế, rốt cuộc là làm sao?"
Ninh Lan hoảng sợ, giải thích là mình bị bong gân, không có vấn đề gì lớn. Tùy Ý dặn cậu đừng lộn xộn, xin phép đoàn phim nghỉ một, hai hôm. Thấy đối phương không còn gì muốn nói, hắn liền cúp máy.
Ăn trưa xong, Tùy Ý vẫn không yên lòng.
Khi đọc được tin nhắn thứ hai Ninh Lan gửi tới hôm nay, hắn đã gọi điện thoại mà không hề nghĩ ngợi.
Quay phim gặp sự cố, có thể xảy ra chuyện gì? "Lật ngược giang sơn" là phim cổ trang, sự cố có thể xảy ra rất nhiều, va chạm, ngã ngựa, rơi xuống nước,… Nghĩ đến đây, huyệt thái dương trên trán hắn giật đùng đùng.
Kỷ Chi Nam vô cùng sợ nước. Khi còn bé, có lần hắn muốn khoe khoang nên nhảy xuống nước ngay trước mặt đối phương, còn cố ý nín thở một lúc. Mới đầu hắn nghe thấy Kỷ Chi Nam lớn tiếng kêu cứu, sau đó âm thanh lại tắt dần. Hắn trồi lên, phát hiện Kỷ Chi Nam thò một chân xuống nước như chuẩn bị tới cứu mình, nhưng cuối cùng lại sợ quá mà ngất đi.
Có thể nhắn tin cho thấy Ninh Lan không sao cả. Tùy Ý tự động loại cậu khỏi vòng nguy hiểm, hỏi thăm tình hình của Kỷ Chi Nam trước. Chỉ là trong lúc nóng vội, hắn lại nhắc đến cái tên "Tiểu Tinh" gần như chẳng ai biết đến kia.
Nghĩ đến đây, Tùy Ý chợt cảm thấy may mắn vì Ninh Lan không biết Tiểu Tinh là ai. Nhưng đồng thời hắn cũng cảm thấy suy nghĩ này của mình thật quái dị, chẳng qua không biết quái ở chỗ nào.
Vì quá tập trung suy nghĩ nên Lục Khiếu Xuyên gọi mấy tiếng mà Tùy Ý vẫn không có phản ứng gì.
"Nhóm trưởng, cậu có biết Lan Lan ở trường quay nào trong thành phố J không?" Lục Khiếu Xuyên lớn tiếng hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!