Phương Vũ nghỉ ngơi nửa tháng mới quay lại. Đã lâu AOW mới đông đủ bảy người tham dự cuộc họp buổi sáng.
Trương Phạm cầm một xấp tài liệu dày trên tay, nói công ty sắp sửa đầu tư vào một bộ phim thần tượng, mục đích chính là thúc đẩy sự phát triển của người mới, nam một và nam hai đều chọn ở nhà mình. Đây là cơ hội hiếm có, ai muốn tranh thủ thì giơ tay.
Tin này quá đột ngột, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không ai nhúc nhích.
Cố Thần Khải kéo áo Tùy Ý, nhỏ giọng giục hắn: "Anh, cơ hội tốt đấy, mau giơ tay."
Tùy Ý không quan tâm đến cậu ta, một mực chờ Trương Phạm nói tiếp. Những hạng mục thế này, dù công ty chưa xác định danh sách cụ thể nhưng chắc chắn đã có phạm vi lựa chọn sẵn rồi, bảo mọi người giơ tay tự đề cử chẳng qua chỉ là hình thức thôi.
Quả nhiên, Trương Phạm chờ một lát thấy không ai giơ tay, trực tiếp ném kịch bản cho Tùy Ý và Lục Khiếu Xuyên: "Hai người các cậu, có thể tranh thủ vai nam chính."
Lục Khiếu Xuyên trả lại kịch bản ngay lập tức: "Tôi không muốn đóng phim, để nhóm trưởng đi."
Mấy hôm nay hắn không thích nói chuyện, dường như đang có tâm sự gì, trông hơi chán nản, thậm chí còn không thèm đùa giỡn với em gái hàng xóm nữa.
Trương Phạm không hỏi nhiều, đưa kịch bản vừa nhận lại cho Tùy Ý: "Các cậu còn ai muốn thử thì hỏi kịch bản ở chỗ nhóm trưởng nhé."
Giữa trưa, Phương Vũ mời mọi người đi ăn coi như cảm ơn mọi người đã vất vả trong thời gian vắng mặt mình.
An Lâm cũng được mời. Cao Minh và Cố Thần Khải đi trước với cô. Ninh Lan thu dọn xong cũng đứng lên, vừa vặn thấy Lục Khiếu Xuyên đi theo với vẻ mặt giả vờ miễn cưỡng.
Nhà hàng cách công ty năm phút đi bộ, cửa sau nằm trên đường nhỏ thưa người, Phương Vũ cố ý đi chậm lại để nói chuyện với Ninh Lan, cảm ơn cậu đã thay mình nhảy bài vũ đạo kia.
Ninh Lan bâng quơ nói không cần khách sáo, Vương Băng Dương ở một bên lại bảo: "Anh Lan nhảy bài này xong thì bị mắng thảm."
Phương Vũ luôn vui vẻ lạc quan, bình thường đều ngủ sớm dậy sớm như người dưỡng lão, đương nhiên cũng không lên mạng đọc bình luận, nghe vậy thì kinh ngạc hỏi: "Vì sao?"
"Vì anh và nhóm trưởng là CP mà, bọn họ nói anh Lan cướp chỗ của anh, nói anh ấy… Ôi không nhắc lại nữa, quá khó nghe."
Phương Vũ không ngờ chuyện này lại xảy ra, vội vàng xin lỗi Ninh Lan. Ninh Lan dở khóc dở cười, bảo không thể trách đối phương được.
Việc này đúng là không thể trách Phương Vũ, cũng chẳng thể đổ lỗi cho Tùy Ý, càng không thể mắng công ty, chỉ là nhóm fan khó chịu, nhất định muốn tìm nơi trút giận nên mới dồn lên người cậu thôi.
Những cái "quá khó nghe" mà Vương Băng Dương vừa nhắc tới cậu đã đọc cả rồi, đại loại là "nam không ra nam nữ chẳng ra nữ", "dâm đãng đê tiện", "bú fame nhóm trưởng" thôi, như thế cũng coi như khách sáo rồi. Fan CP Cao Hoa còn đặt cho cậu một cái tên mới là Bubble Đen, bảo loại nhảy dù bằng một tấm màn đen như cậu có tẩy cả đời cũng không trắng được.
Cậu vốn có thói quen đọc tin nhắn riêng, nhưng gần đây tin nhắn gần như toàn chửi bới, muốn mò ra một câu cổ vũ cũng khó như lên trời, thế nên cậu không xem nữa.
Tuy đã đoán được kết quả, song lúc đối mặt vẫn không tránh khỏi buồn bực trong chốc lát.
Bài nhảy của Phương Vũ được mọi người chờ mong, bài nhảy của cậu chỉ để người người mắng chửi. Ninh Lan bỗng cảm thấy có lẽ mình sinh ra đã khiến người ta chán ghét, dù đi đâu làm gì thì cũng thế thôi.
Ngày thứ ba kể từ khi Phương Vũ về nhóm, danh sách thành viên tham gia bộ phim thần tượng đã được định đoạt. Tùy Ý diễn nam chính, thành viên nam trong một nhóm nhạc khác của công ty diễn nam hai, tháng sau sẽ bắt đầu quay.
Tùy Ý rất thản nhiên, một web drama nhỏ do công ty đầu tư, vừa không thể rèn luyện khả năng diễn xuất, vừa không dự đoán được khả năng dậy sóng nên chỉ coi như tích lũy kinh nghiệm mà thôi. Ngược lại, Cố Thần Khải hưng phấn không thôi, làm đủ trò để chúc mừng hắn. Tùy Ý cũng tuân theo quy tắc ai có việc thì đãi khách của nhóm, gọi mọi người cùng đi ăn một bữa cơm.
Lúc nhận được tin nhắn của Tùy Ý, Ninh Lan vừa vặn đi qua lối rẽ vào phòng tập, vô tình nghe thấy Cao Minh oán giận với Vương Băng Dương. Cậu ta nói mình cũng đi casting, nhưng ngay cả vai nam 3 nam 4 cũng chưa may mắn giành được, dựa vào đâu mà Tùy Ý chỉ đi ngang sân khấu cũng hốt được vai nam chính.
Ninh Lan cầm điện thoại rời đi, trong lòng thầm nghĩ nếu tôi là nhà sản xuất, tôi cũng chọn Tùy Ý. Một đám trẻ ranh mười tám mười chín tuổi thì biết gì là diễn xuất, kẻ ngốc cũng biết nên chọn người đẹp trai nhất, được nhắc đến nhiều nhất rồi.
Ngay đến lính nhảy dù như cậu cũng nhìn thấu, chắc chắn sau này Tùy Ý sẽ nổi, có thời gian nói xấu sau lưng, chằng bằng tranh thủ tạo quan hệ tốt với hắn đi.
Nghĩ thế, Ninh Lan lại chợt nhớ lại chuyện mình đã làm vào hôm liên hoan ăn mừng showcase, không biết cái đó có coi là "tạo quan hệ tốt với hắn" không nhỉ?
Chắc là không rồi… Hành động đêm đó hoàn toàn xuất phát từ lòng riêng của cậu, đương nhiên cậu cũng không mong Tùy Ý nghĩ tốt về cậu làm gì. Sau khi tỉnh rượu, có khi tên kia cũng chẳng vui đâu, chưa xông tới đánh cậu là cậu đã phải cảm ơn trời đất rồi.
Ninh Lan lấy điện thoại di động ra, đọc được tin nhắn mời ăn cơm kia thì nhếch môi đầy bất đắc dĩ.
Đấy, đến cả giáp mặt nói một câu cũng không muốn nữa kìa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!