Chương 14: (Vô Đề)

Hôm AOW trở về từ thành phố S, các fan ra sân bay đón đông chưa từng thấy.

Bọn họ mới debut được hai tháng, những lần đón tiễn sân bay lúc trước nhiều nhất chỉ khoảng bảy, tám mươi fan, còn vừa đi vừa nói chuyện được. Lần này fan kéo đến khoảng ba trăm người, nhóm hỗ trợ mới thành lập chỉ cử hai người tới giữ trật tự nên hiện trường bỗng trở nên hỗn loạn. Các fangirl chen lấn xô đẩy lấp kín lối ra. Bảy người AOW đi chưa được mấy bước đã bị chia tách.

Ninh Lan đi sau cùng, bị chen đến không nhận ra phương hướng, chỉ đành đi theo biển người tiến về phía trước.

"Nhóm trưởng, đợi Phương Vũ với!" Trong đám người có một em gái hô lên.

Tùy Ý đang vô cùng choáng váng, nghe vậy cũng lập tức quay đầu tìm kiếm. Nhưng hắn không tìm thấy Phương Vũ mà trông thấy Ninh Lan bị chen đến mặt mũi đỏ bừng, đã không đeo kính mắt, khẩu trang, còn bị hai cô gái bên cạnh kéo tay đòi chụp ảnh selfie cùng.

"Ninh Lan!" Tùy Ý gọi một tiếng, vươn tay về phía cậu.

Ninh Lan ngước mắt nhìn lên, nhưng ngay sau đó lại liếc sang chỗ khác như không hề hay biết, cúi đầu nhích về phía trước.

Cuối cùng, Lục Khiếu Xuyên ở gần đó kéo cậu một cái, cũng kéo Phương Vũ lại đây, bảy người mới coi như tạm tập hợp.

Sau khi lên xe, tất cả đều thở phào một tiếng như vừa được hồi sinh. Tay ai cũng bị nhét đầy quà tặng của fan. Tùy Ý và Lục Khiếu Xuyên được tặng nhiều nhất, Phương Vũ và Cố Thần Khải xếp thứ hai, sức hút của mỗi người bắt đầu có sự chênh lệch rõ ràng.

Trên tay Ninh Lan chỉ có một giỏ dâu tây, bên cạnh nhét một lá thư. Cậu mở thư ra xem, fan nữ đó bảo cậu quá gầy, dặn cậu phải ăn nhiều một chút.

Lúc về, cậu lập tức đi rửa dâu tây. Thời tiết này, hoa quả sẽ không để được lâu, cậu chia cho Vương Băng Dương một nửa mà vẫn còn lại khá nhiều. Hôm nay Lục Khiếu Xuyên hiếm khi ở lại ký túc xá, xị mặt ngồi trên ghế sa lông chơi điện thoại, có lẽ cơn tức buổi sáng thức dậy vẫn chưa tan.

"Ăn dâu không?" Ninh Lan hỏi hắn.

Lục Khiếu Xuyên ngẩng mặt lên khỏi màn hình, lười biếng há miệng: "A…"

Ninh Lan hoàn toàn bó tay với sáu cậu ấm trong nhóm này. Nhưng dù gì người này cũng không xa lánh cậu, thế nên cậu lấy một cái tăm, xiên dâu đưa đến miệng Lục Khiếu Xuyên. Người nọ gian xảo nắm chặt tay cậu, để cậu đút dâu vào miệng mình, ăn xong còn cợt nhả nói: "Ngọt, y như cậu vậy."

Ninh Lan im lặng rút tay về. Vừa quay người, cậu đã thấy Tùy Ý đang đứng ở cửa phòng lặng lẽ nhìn mình.

Hai người đối diện khoảng hai giây, Ninh Lan nhìn sang chỗ khác, cầm khay đựng dâu tây vào phòng.

Trước bữa trưa, AOW lại nhận được nhiệm vụ mới. Công ty lên kế hoạch cho showcase đầu tiên của bọn họ sau khi chính thức debut, địa điểm là sân vận động có sức chứa ngàn người nào đó ngay tại thủ đô, làm tròn thì chính là một concert nhỏ.

Nghe được tin tức này, các thành viên trong nhóm vừa mừng lại vừa lo. Cao Minh, Cố Thần Khải và Vương Băng Dương nóng lòng được thể hiện tài năng, ăn cơm xong đã chạy tới công ty. Lục Khiếu Xuyên than thở mấy hôm liền, bảo nếu biết làm nghệ sĩ vất vả đến thời gian nghỉ ngơi cũng chẳng có thế này thì đã chẳng thèm debut. Cuối cùng, hắn bám lên người Ninh Lan đòi cậu cõng mình đến công ty.

Ninh Lan coi hắn như trẻ con, một đứa trẻ to xác nên cũng mặc kệ hắn quậy, cười trừ cho qua. Chỉ có Tùy Ý đi theo sau bọn họ là tối sầm mặt mũi.

Buổi chiều, Trương Phạm tranh thủ đến công ty một chuyến, nói showcase kéo dài nửa tiếng, AOW chỉ có hai bài, chắc chắn không trụ được, nên phải tập thêm vài tiết mục, tập thể, solo đều phải có. Cô đưa cho bọn họ một danh sách, bên trên có vài tiết mục tương đối phù hợp, ngoài diễn đơn còn có ba tiết mục diễn đôi nữa.

Công ty am hiểu mấy trò ship CP để tạo tiếng vang, thế nên việc ghép cặp biểu diễn đương nhiên sẽ theo những CP công chúng hiện tại của AOW.

"Cao Minh, Vương Băng Dương, hai người các cậu nhảy đi, bùng nổ một chút. Tôi đã nói với Từ Nhị rồi, các cậu trực tiếp bàn bạc với cô ấy là được… Lục Khiếu Xuyên, Cố Thần Khải, hai người các cậu hát đi."

Lục Khiếu Xuyên than thở: "Chị à, tôi là rapper…"

Trương Phạm lườm hắn: "Có thể thêm rap vào bài, lát nữa tìm cô Triệu nhờ dựng bài đi."

Lục Khiếu Xuyên lại rên rỉ: "Cô Triệu ghét tôi nhất đấy, tôi không đi đâu."

Trương Phạm chống hông, hăm dọa: "Cậu dám trốn học lần nữa xem!"

Lục Khiếu Xuyên mếu máo, không nói thêm gì nữa.

"Tùy Ý và Phương Vũ, hai người các cậu cũng nhảy, nhạc đã chọn xong, độ khó không cao, cứ học theo video là được." Trương Phạm tiếp tục phân công: "Ninh Lan… ngoài solo tạm thời không có tiết mục khác, cậu có thể học cùng mọi người, đến lúc đó tùy cơ ứng biến."

Ninh Lan gật đầu. Cậu biết tùy cơ ứng biến chính là bảo cậu đứng đợi bên cạnh, đừng gây thêm phiền toái. Thu xếp như thế cũng hợp ý cậu, vui rồi.

Ai ngờ Phương Vũ lại giơ tay nêu ý kiến: "Tôi muốn hát, để Ninh Lan nhảy với nhóm trưởng đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!