Chương 10: (Vô Đề)

Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun

————

Uống melatonin xong Lương Bắc Lâm vẫn không ngủ được.

Gã hiếm khi mất ngủ, đặc biệt nếu ở nhà thầy, đây là nơi gã thả lỏng thoải mái nhất. Nhưng hôm nay chờ uống cạn chén Phổ Nhĩ gã cũng chưa ý thức được ấy là trà.

Đến lúc hoàn hồn lại thì chén đã rỗng không.

Năm 7 tuổi gã theo ông ngoại đến nước M, lòng dạ toan tính khác xa bạn đồng trang lứa. Hạt giống thù hận đã bắt rễ tận khi còn tấm bé, dần dà chậm rãi nảy mầm lớn lên, biến thành đại thụ che trời từ lâu lắm, từng đường gân lá đều là chiếc gai đang ngủ đông.

Gã tiếp cận Trình Ẩn theo kế hoạch, trở thành bạn chí cốt với đối phương, rồi nhận lời tỏ tình trong buổi tiệc sinh nhật của Trình Thù Nam, giành được tín nhiệm trọn vẹn từ nhà họ Trình. Đương nhiên gã còn làm nhiều thứ nữa, giăng bẫy từng bước một dẫn dắt Trình Tồn Chi đưa ra phán đoán và lựa chọn sai lầm, cuối cùng bán khống Xương Tồn, bắt cha con Trình Tồn Chi phải trốn chui trốn lủi.

Toàn bộ kế hoạch đều hoàn hảo, nhờ công cuộc tính toán tỉ mẩn, biến số cũng nằm hết trong phạm vi kiểm soát.

Trình Thù Nam là cái thá gì.

Nhưng tại sao ai ai cũng đang ám chỉ gã nhắc nhở gã, phải nghĩ kĩ, chớ hối hận. Thẩm Quân, rồi cả Thẩm Quân Hoài.

Gã chưa bao giờ giấu giếm điều gì trước mặt thầy, vốn chẳng cần phải giấu. Dù cho đầu óc lơ đãng không phân biệt được trà với nước, cũng không có nghĩa tâm tư gã sẽ vướng mắc bởi một quân cờ.

**

Quy trình thanh toán nợ cực kì trúc trắc, dây dưa rễ má ra một đống hỗn độn, có hôm Trình Thù Nam bị một cổ đông dẫn theo vệ sĩ chặn đường ở trường.

Đối phương khinh khi cậu thiếu kinh nghiệm sống, lại nghĩ chắc mẩm Trình Tồn Chi phải để lại tài sản cho đứa con trai út không dẫn theo này, quẳng một xấp giấy tờ vào giữa mặt Trình Thù Nam rồi buông lời hăm dọa, bắt Trình Thù Nam nôn tài sản ra đây.

Ít tài sản đứng tên Trình Thù Nam đã bị định giá gán nợ hết ngay từ khi bắt đầu thủ tục, chỉ còn lại đúng mỗi khoản quỹ giáo dục, nhưng ấy là tiền cho cậu đi học, nằm độc lập ngoài chỗ nợ.

Cậu làm gì còn tiền dôi dư ra nữa.

Đợt gần đây bên tai toàn các thể loại bàn tán tiêu cực với đủ kẻ đòi nợ, cho dù Trình Tồn Chi và Trình Ẩn đã vứt bỏ cậu thì họ cũng vẫn là người nhà cậu, bôi nhọ và chửi rủa ồ ạt quá tải khiến đầu Trình Thù Nam đau trướng.

Cậu đã bị thương sẵn, băng vải trên trán còn chưa được tháo, cứ sốt ruột cái là lại choáng váng buồn nôn. Cậu biết có làm con rùa rụt cổ cũng vô dụng, phải phản công mới cứng cỏi được.

"Tuy nhà tôi sập rồi nhưng tôi hãy còn bạn trai, Lương Bắc Lâm đi công tác nước M sắp về đến nơi rồi. Ông mà dám vào trường chặn đường tôi nữa, ông chờ đấy mà xem!"

Trình Thù Nam siết chặt nắm tay, như con thú nhỏ chuẩn bị bùng nổ, sẽ nhảy dựng lên cắn người ta bất cứ lúc nào.

Cổ đông kia cũng e ngại Lương Bắc Lâm, tuy nhà họ Trình đã sụp nhưng không thấy nghe tin Lương Bắc Lâm đá Trình Thù Nam. Hôm nay trông cái vẻ nói năng hùng hổ tràn đầy tự tin của Trình Thù Nam, cổ đông đã có đánh giá trong lòng.

Cuối cùng đối phương không dám làm gì quá đáng thêm, dẫn thuộc hạ bỏ đi.

Buổi chiều Trình Thù Nam thấy luật sư gọi sang bảo là có việc cần bàn, cậu chẳng kịp đau buồn ủ ê nữa, vội chạy sang công ty luật.

Luật sư họ Chu, làm việc cho Trình Ẩn lâu nay, sau khi cha con nhà họ Trình rời đi, phần lớn đống ngổn ngang đằng sau đều do luật sư Chu giải quyết. Luật sư Chu nói một tràng giang đại hải, nội dung trọng tâm là Xương Tồn chưa cùng đường hoàn toàn đâu.

"Nếu có doanh nghiệp thực lực mạnh và đang vận hành tốt cung cấp viện trợ tài chính thì tuy không thể giúp Xương Tồn cải tử hoàn sinh, nhưng khả năng sẽ có thể tái cơ cấu nợ, giữ lấy mảng nghiệp vụ cốt lõi trong đó cho Xương Tồn. Níu được mảng cốt lõi này thì kể cả nhà họ Trình không bằng được ngày xưa, cũng đủ đảm bảo già trẻ cả nhà ăn sung mặc sướng hết đời."

Mới đầu Trình Thù Nam chưa hiểu cho lắm, nhưng luật sư Chu nhanh chóng khơi gợi ra mấu chốt.

"Tiểu Nam, tuy bố em lấy cớ bệnh nặng để xuất ngoại nhưng việc tim chú ấy có vấn đề là sự thật, không thể hoãn phẫu thuật thêm nữa, về sau phục hồi sẽ ngốn một khoản lớn, rồi cả An An, con bé mới 5 tuổi, cũng phải có gì đảm bảo cho cuộc sống tương lai chứ."

Trình Thù Nam hơi mù mờ hỏi lại: "Không phải anh em vẫn còn hai công ty nhỏ ở nước ngoài ạ?"

Luật sư Chu thoáng khựng lại, đáp: "Tài sản của hai công ty này bị phong tỏa rồi, chính quyền bản địa yêu cầu ngừng hoạt động."

"Tại sao ạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!