- Hiện tại bốn người chúng ta tiếp tục giằng co thế này, đợi tới khi Tây Hoàng bọn hắn chạy tới hi vọng lấy được Thánh Tộc vương tộc càng nhỏ hơn.
Trong nội tâm Nam Trụ không ngừng suy tư, sau đó ngẩng đầu nhìn Lôi Vẫn Thần Vương:
- Lôi Vẫn, chúng ta cứ kéo dài như vậy khi Tây Hoàng bọn hắn đến thì đã xong, ngươi đừng tiếp tục ngăn trở chúng ta, sau khi bắt được Thánh Tộc vương tộc chúng ta cùng nhau chia đều, bằng không đợi tới khi Tây Hoàng bọn hắn chạy tới ngươi cũng không thể ngăn cản được.
Nam Trụ Thần Vương truyền âm cho đối phương.
Lôi Vẫn Thần Vương thoáng quay đầu, trên mặt chợt lộ ra tia cười lạnh, cất cao giọng nói:
- Nam Trụ, ngươi không cần truyền âm cho ta, ta sẽ không đáp ứng ngươi.
Hôm nay Kiệt Sâm cùng những người có mặt tại đây, ta bảo hộ chắc rồi.
Thanh âm Lôi Vẫn ù ù truyền ra, Bắc Vũ Thần Vương đều nghe được.
- Tên Lôi Vẫn này…thật là một tên ngu ngốc!
Trong lòng Nam Trụ tức giận, hắn vốn định âm thầm lôi kéo đối phương, thật không ngờ Lôi Vẫn căn bản không thèm để ý lời hắn, còn mở miệng lớn tiếng.
- Lôi Vẫn, vậy ngươi muốn như thế nào? Đưa ra điều kiện đi!
Nếu như ai cũng đã nghe được, Nam Trụ liền thừa nhận, ở trong mắt hắn không tin Lôi Vẫn có sâu xa gì với những người kia, cũng chỉ vì muốn lấy cớ mà thôi, mục đích muốn đạt càng nhiều lợi ích.
Bên dưới Thánh Tộc, nhóm người Xích Ký đều khẩn trương lên, hiện tại vận mệnh của bọn họ đều nằm trên người Lôi Vẫn Thần Vương.
- Không cần uổng phí tâm cơ, ta sẽ không đáp ứng ngươi.
Sắc mặt Lôi Vẫn vẫn bình tĩnh, không có chút biểu tình.
- Đáng hận, tên Lôi Vẫn này…
Nam Trụ cùng Thiên Vân đều phẫn nộ, nhưng lại không có biện pháp.
- Ha ha, tại đây thật náo nhiệt!
Đúng lúc này lại thêm hai thanh âm chợt vang lên.
- Hoa lap lạp…
Hư không Thiên Thần Giới thoáng chốc sụp đổ, một nam tử mặc áo choàng đen cùng một nam tử tóc dài hỏa hồng sắc chậm rãi bước ra, khí cơ làm người sợ hãi thoáng chốc tản mát trong thiên địa.
- Phốc xuy…
Bị cỗ khí cơ trấn áp, nhóm người Xích Ký đều quỳ sụp một chân trên đất, không chịu được cỗ lực lượng kia, thân thể muốn nứt vỡ, nếu không phải có Kiệt Sâm đang thừa nhận thiên kiếp đứng phía trước chịu bớt cỗ lực lượng kia, chỉ sợ bọn họ đã sớm bị hủy diệt.
- Hắc Ám, Tây Hoàng…
Ánh mắt Thiên Vân cùng Nam Trụ liền biến thành lăng lệ ác liệt.
- Cuối cùng các ngươi đã đến, nếu còn không đến chỉ sợ nơi này không còn phần của các ngươi rồi.
Bắc Vũ bay tới, thần sắc cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Tràng diện náo nhiệt như vậy, chúng ta làm sao có thể không đến đâu.
Nam tử mặc áo choàng đen cười lạnh một tiếng, một cỗ khí tức tà ác đáng sợ truyền ra, sắc mặt mấy người Thiên Vân biến thành vô cùng ngưng trọng.
Hắc Ám Thần Vương, tuyệt đối là một người đáng sợ nhất trong các Thần Vương, cũng có lịch sử thành Thần Vương lâu dài nhất, năm xưa Đông Cực Thần Vương vẫn lạc trong mưu kế của hắn, chuyện này mấy người Thiên Vân đều biết rõ ràng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!