Cả bầu trời mây đen dần kéo đến Jungkook vẫn đang quỳ mà ôm lấy cổ hắn khóc nức nở. Taehyung đau lòng ôm lấy bạn nhỏ của mình từ tư thế ngồi xổm thành quỳ cùng cậu.
Nhìn thấy chủ nhân của mình đều quỳ Shinara cùng tất cả thuộc hạ có mặt cũng quỳ xuống đồng loạt và cuối đầu. Với nét đau đến bi thương của cậu không ai dám mở lời dù chỉ một câu.
Trời đổ cơn mưa thật nặng hạt, từng hạt mưa cứ như vậy mà rơi xuống đau điếng mà chạm lên người cả hai. Taehyung nhích đến gần ôm cậu chặt hơn hận không thể hòa làm một với cậu. Cái ôm bảo vệ cậu khỏi những hạt mưa, khỏi những tiếng sấm chớp khiến cậu càng thêm run rẫy.
Jungkook mạnh mẽ và hiếu thắng thế nào cũng là con người bằng da bằng thịt và có trái tim cần có người bên cạnh để yêu thương để dỗ dành. Huống chi cậu bây giờ là bức chết đứa em gái cùng dòng máu của mình, có thể nói là người thân duy nhất của cậu trên cõi đời theo danh nghĩa.
Cả đời Jeon Jungkook muốn chém muốn giết ai chứ chưa từng nghĩ đến việc giết chết Elena. Sự việc hôm nay chính là ngoài dự tính của cậu.
Với việc Elena yêu thương cậu theo hướng tình cảm trai gái cậu biết rõ, cậu mới tuyên bố với cả gia tộc sẽ không nhìn Elena dù chỉ một cái. Chỉ cần cô xuất hiện cậu sẽ tự động nhắm đôi mắt mình lại.
Đơn giản vì họ có đôi mắt giống nhau, đều thừa hưởng đôi mắt từ mẹ. Nhìn thấy cô chẳng khác nào nhìn thấy chính bản thân cậu vào lúc trước. Cậu càng quan tâm Elena, Elena lại càng cho rằng cậu có cảm tình với cô.
Nhưng cậu muốn giấu đi bí mật này, bí mật Elena và cậu có chung một dòng máu chính thống. Để bảo vệ em gái của mình càng ít người chú ý đến cô cậu càng an tâm. Vậy mà Jame lại lợi dụng Elena mà đối phó cậu tạo ra kết cục bi thương ngày hôm nay.
Mọi thứ hiện tại chỉ còn là tiếng mưa rơi và tiếng nức nở của thanh niên. Đến khi mà một bóng đen đang đi ra khỏi đám thuộc hạ của cậu ở tít xa không may đụng trúng những thuộc hạ đang quỳ gây lên sự chú ý của Kim Taehyung và Jeon Jungkook.
"Taehyung... giết chết tên đó. Không thể để bất kì ai biết đến việc của Elena"
Taehyung gật đầu "Được rồi bạn nhỏ"
Nghe kim khẩu của hắn đồng loạt người ở phía xa nhất tăng cường chạy đuổi theo tên đó. Những người khác đứng lên xếp thành hai hàng mở đường cho Taehyung và Jungkook.
Taehyung xoa đầu bạn nhỏ rồi lập tức bế cậu lên trên tay, một thuộc hạ từ trong cung điện chạy ra với chiếc ô.
"Em không muốn thấy bất cứ thứ gì từ cung điện"
Cậu nhỏ giọng, ánh mắt Taehyung thay đổi hiện rõ vẻ hung tàn. Shinara nhận ra được sự thay đổi đó liền ném cây dù kia ra khuất tầm mắt chủ nhân.
Hắn bế cậu đi từng bước ra khỏi cung điện, mặc mưa càng nặng hạt hơn sấm chớp cũng ngày một lớn. Mái tóc cả hai rũ rượi ánh mắt và dáng vẻ của hắn càng đáng sợ.
"Đốt cung điện"
Bước ra khỏi cổng Taehyung lạnh nhạt bỏ lại ba chữ. Hắn nhất định phải hủy diệt nơi đây, những thứ mang lại đớn đau cho bé cưng của hắn hắn đều phải khiến nó biến mất mãi mãi.
Jungkook khi đã lên xe liền ôm chặt lấy Taehyung mà run rẫy, cậu lạnh quá lại choáng váng nữa.
"Đến bệnh viện"
Taehyung trừng mắt với thuộc hạ của mình, rồi quay sang nhấn nút để tấm chắn ở giữa kéo lên.
Đặt cậu xuống ghế hắn chồm người về sau lấy lên 2 bộ đồ và khăn lớn. Những thứ này là sau cái đợt cậu bị Mark vây đánh hắn đã chuẩn bị sẵn vì sợ nếu có một ngày cậu mắc mưa bị bệnh, hoặc lỡ bị thương.
2
Nhanh chóng thay đồ cho bản thân trước rồi cẩn thận cởi hết đồ cậu ra. Đập vào mắt hắn là vết thương ngay vai của cậu không ngừng chảy máu, nhưng máu chảy ra lại là màu đen. Máu bầm loang ra cả một vùng vết thương.
Hắn mặc quần vào cho cậu rồi lấy cái khăn lớn quấn phía trên cậu lại để lộ ra vết thương.
"Taehyung em không sao"
"Quyền ý kiến của em hiện không có tác dụng với anh"
Hắn chồm lên lấy một cái khăn khác phủ lên đầu cậu vừa che được mắt cậu vừa thấm được mái tóc đang ướt kia. Xem xét vết thương một chút hắn chậc lưỡi bực mình đấm một cái mạnh xuống dưới làm cậu giật mình.
"Anh!!!"
"Sẽ hơi đau một chút"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!