Chương 13: "Chị Sơ Nhụy của cô thật tuyệt vời"

Giang Nhã Lăng ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt.

Viên Sơ Nhụy cùng Đào Hựu Tình tay trong tay thân mật như người yêu nắm chặt

-- không đúng, cô nói bọn họ là người yêu.

Bọn họ là người yêu?!

Giang Nhã Lăng quả thực không thể tin được những gì chính mình nghe thấy, thậm chí bắt đầu hoài nghi hai mắt của cùng lỗ tai mình xảy ra vấn đề.

Tại sao lại như vậy? Làm sao Viên Sơ Nhụy sẽ coi trọng Đào Hựu Tình? Hai người không môn đăng không hộ đối, Đào Hựu Tình thậm chí còn là người đã làʍ ŧìиɦ nhân của Chu Dĩ Nhu

-- Viên Sơ Nhụy như thế nào sẽ coi trọng một cô gái như vậy?!

Giang Nhã Lăng kinh ngạc mở to hai mắt, khó có thể tin hỏi: "Chị Sơ Nhụy vừa rồi chị... Nói gì đó?"

Nhất định là giả đúng hay không ?

Viên Sơ Nhụy khẳng định là đang lừa mình đúng hay không?!

"Tôi nói, Đào Hựu Tình là bạn gái của tôi." Viên Sơ Nhụy nắm chặt lòng bàn tay kia, khẩu khí cười trên môi không tăng không giảm, hơi hơi nghiêng đầu nhìn "Bạn gái", ôn thanh nói: "Đúng không? Hựu Tình."

Ngày hôm qua còn khách khách khí khí kêu nàng Đào tiểu thư, hôm nay vì diễn kịch là có thể trực tiếp kêu nàng "Hựu Tình"

Đào Hựu Tình nhịn không được nghĩ: Tiểu Viên đổng thật là hy sinh quá nhiều.

Nhưng mà kêu đến có chút đông cứng, không có hương vị nùng tình mật ý, nếu tâm bình tĩnh có thể nhận ra một tia hơi thở "Bị bắt buôn bán", nhưng cũng không sao, Giang Nhã Lăng đã bị cái này đánh mê đầu óc thật lớn, một chốc một lát không cách nào bình tĩnh lại, căn bản không chú ý đến chút chi tiết nhỏ này.

Đào Hựu Tình cảm thấy trạng thái này của Giang Nhã Lăng thật là lừa gạt cô ta quá tốt, nhưng nếu tiểu Viên đổng đem câu chuyện vứt cho nàng, nàng cũng không thể cô phụ kỳ vọng của tiểu Viên đổng, lập tức lấy ra tinh thần chuyên nghiệp tới diễn kịch.

Mấy năm nay nàng vì bắt chước Giang Nhã Lăng càng giống hơn, thảo Chu Dĩ Nhu đến vui vẻ, kỹ thuật diễn bên trong đã vô tri vô giác thay đổi, cấp độ cũng tăng lên nhất định, ứng phó trường hợp như vậy hoàn toàn dư sức!

Nàng thân mật mà ôm lấy cánh tay Viên Sơ Nhụy, đem đầu tựa về phía cô, mặt lộ vẻ ngượng ngùng: "Chị công khai với người khác nhanh như vậy, em sẽ thẹn thùng ~" Âm cuối còn mang lên cảm giác hạnh phúc.

Sau khi nàng nói xong, có thể cảm giác rõ ràng thân mình Viên Sơ Nhụy cứng đờ một cái, như thật không thích ứng cách biểu diễn này. Vì thế cánh tay cô sắp thu lại, nàng đã kéo cô chặt lại một chút, ý bảo cô đối đầu kẻ địch mạnh đừng rớt mắc xích, ngàn vạn lần đừng trở tay đem nàng vứt đi.

Viên Sơ Nhụy hiểu ý, không có hủy vở diễn, cười nói: "Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ nói với họ thôi, vậy không bằng nói sớm một chút."

Để tránh nàng ta tiếp tục dây dưa cô.

Lời này Viên Sơ Nhụy không có nói, chỉ hy vọng Giang Nhã Lăng có thể có chút thông minh, có thể tự nghe hiểu. Nếu cô đã có bạn gái, như vậy những ý nghĩ muốn cô của nàng ta nên thu hồi.

Giang Nhã Lăng không muốn hiểu, cũng không hiểu Viên Sơ Nhụy làm sao lại coi trọng Đào Hựu Tình

-- Đào Hựu Tình nơi nào tốt hơn mình?!

Ánh mắt Giang Nhã Lăng trong nháy mắt trở nên sắc bén oán độc, nàng nhìn nhìn Viên Sơ Nhụy kéo tay Đào Hựu Tình, lại nhìn Viên Sơ Nhụy chính mình ngày đêm tơ tưởng, nàng rất muốn lạnh giọng chất vấn Viên Sơ Nhụy tột cùng mình có điểm gì thua Đào Hựu Tình, nhưng nàng không thể, nàng nhịn xuống.

Nàng dọn ra cách cũ, mềm mại đáng thương hỏi: "Chị Sơ Nhụy, chị Sơ Nhụy làm sao đã cùng Hựu Tình ở bên nhau?"

Hựu Tình? Kêu đến thuần thục như vậy?

Viên Sơ Nhụy không khỏi tò mò, các cô không phải không thân sao?

Cô cùng Đào Hựu Tình trao đổi một ánh mắt, Đào Hựu Tình nhíu mày nhìn lại, trong ánh mắt viết rõ ràng: Tôi không biết, chuyện này không liên quan đến tôi.

Trời đất chứng giám, nàng thật sự không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp được Giang Nhã Lăng, càng không nghĩ tới Giang Nhã Lăng còn là một trà nghệ sư.

Viên Sơ Nhụy hiểu ý, nhìn về phía Giang Nhã Lăng : "Tôi thích em ấy, cho nên cùng em ấy ở bên nhau, như này có vấn đề gì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!