Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
...
"Thúc thúc cái gì thúc thúc, cơm có thể tùy tiện ăn, xưng hô không thể tuỳ tiện gọi, tôi không có cháu gái lớn như cô." Bị câu này của Nhan Khê nửa đùa giỡn, nửa từ chối khiến anh sửng sốt phục hồi tinh thần, Nguyên Dịch ghét bỏ liếc Nhan Khê, "Tôi tùy tiện nói, cô không muốn đi thì thôi."
Anh hình như muốn mời cô cùng nhau xem phim.
Xem phim có thể tính là hẹn hò không? Nhan khê khóe mắt liếc Nguyên Dịch, bộ dáng khinh thường của đối phương cũng không giống như có ý tứ khác.
Cô lại quay đầu xem video tuyên truyền trên màn ảnh rộng, nữ chính của bộ phim này là Triệu Phi Phi, nữ thần gợi cảm từng có scandal với Nguyên Dịch.
"À " Nhan Khê kéo dài giọng điệu, "Thảo nào anh đột nhiên nói muốn xem phim, thì ra là như vậy." Lần trước còn nói với cô, đó là tin tức lá cải, hôm nay vừa nhìn thấy bộ phim người ta đóng vai chính, liền lộ ra bộ mặt thật.
"Chuyện gì vậy?" Nguyên Dịch bị vẻ mặt "Tôi hiểu rồi" của Nhan Khê làm cho anh khó hiểu, anh chỉ là nhất thời đầu óc choáng váng, người phụ nữ này nghĩ đến chỗ nào rồi.
"Tôi đã trách nhầm anh, kỳ thật anh là một người chính trực."
Cho dù coi trọng nữ nghệ sĩ nào, cũng không dùng quyền thế tiền bạc cưỡng bức, mà là yên lặng ủng hộ cô ấy, yêu thương cô ấy, loại đàn ông này còn hiếm hơn gấu trúc.
"Điểm này không cần người khác nói, bản thân tôi rất rõ ràng" Nguyên Dịch hai tay khoanh ngực, liếc mắt nhìn Nhan Khê, "Nhưng cô khen tôi như vậy, tôi có chút tò mò, cô từ chỗ nào phát hiện ra loại đặc điểm tốt đẹp này của tôi."
Hắn đã sớm nhìn ra, nữ nhân này có hai khuôn mặt, bình thường nhìn thấy cô, ngoài mặt cười tủm tỉm, nội tâm còn không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nhan Khê bỗng nhiên cảm thấy, Nguyên Dịch tựa hồ càng ngày càng khó đối phó. Cô đưa tay chỉ vào màn hình lớn, không nói gì nữa.
"Đây là ai?"
Nguyên Dịch nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, "Trang phục này ai thiết kế, cổ trang không giống cổ trang, hiện đại không giống hiện đại, nữ diễn viên ở đó khóc nửa ngày, một chút trang điểm cũng không nhoè, cùng nam chính chết lớp trang điểm vẫn y như cũ?"
"Phốc!" Nhan Khê bị lời nói của Nguyên Dịch nhịn không được chọc cười, "Nghệ thuật xuất phát từ cuộc sống, nhưng cao hơn cuộc sống anh có hiểu không?
Nguyên Dịch còn muốn chế giễu thêm vài câu nữa, nhưng vừa nhìn tên bộ phim này, lại nuốt lời trở về, thì ra bộ phim này lại là bộ phim anh đầu tư. Anh thấy Nhan Khê cười đến mặt mày cong cong, cái loại cảm giác tim đập nhanh đầu bị choáng váng, anh có chút mất tự nhiên dời tầm mắt, "Quên đi, bộ phim này cũng không có gì hay, tôi đưa cô về."
Vì sao Nhan Khê nói anh là người chính trực cũng không nhớ nổi.
Thấy Nguyên Dịch không hề có ấn tượng gì với Triệu Phi Phi, Nhan Khê biết mình vừa rồi đoán sai, đều trách mình không có việc gì liền xem đoạn tin bát quái, xem đến đầu óc bị đần.
May mắn Nguyên Dịch không tiếp tục truy vấn, cô thành thật ngồi vào trong xe, thuận tiện dưới ánh mắt nghiêm túc của Nguyên Dịch, thắt dây an toàn cho mình. Luôn cảm thấy nếu cô không buộc lại, Nguyên Dịch nhất định không thể chịu đựng được.
Xe chậm rãi đi về phía trước, Nhan Khê chú ý Nguyên Dịch giống như nhìn mình vài lần, cô ngẩng đầu nhìn anh, "Anh nhìn tôi làm gì?"
"Không có gì." Nguyên Dịch quay mặt đi, nếu cô không nhìn tôi, làm sao biết tôi đang nhìn cô?
Đợi một lát, thấy Nhan Khê không truy vấn nữa, trong lòng Nguyên Dịch lại có chút không thoải mái, "Vừa rồi tôi ở dưới lầu gặp Tống Triều, hình như hắn quen biết cô?"
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng "Lần trước ở bữa tiệc nhà một vị trưởng bối, tình cờ gặp được hắn, có nói mấy câu" Nhan Khê không hiểu phong vân trong giới kinh doanh, nhưng cũng biết lấy địa vị Nguyên gia Tống gia, trên phương diện kinh doanh nhất định sẽ có cạnh tranh, " Không quá quen thuộc."
Nguyên Dịch cẩn thận quan sát biểu tình của Nhan Khê, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Tôi không thích ở sau lưng nói chuyện của người khác, nhưng Tống Triều người này... Tôi cảm thấy hắn không phải người tốt."
Năm đó anh từng tận mắt nhìn thấy Tống Triều đập nát một con chim, quay đầu lại vẫn học sinh giỏi văn chất nho nhã, từ đó về sau, anh liền cảm thấy tính cách người này có chút cố chấp.
Nhan Khê tin Nguyên Dịch không phải người sau lưng nói xấu người khác, bởi vì làm gì có người đi nói xấu người khác, không nói người đó đã làm cái gì, mà chỉ là một câu khô khan bảo không tốt?
"Anh cùng hắn rất quen thuộc?" Nhan Khê tò mò hỏi.
"Hai nhà chúng tôi có lui tới làm ăn" Nguyên Dịch ngữ khí bình thản, "Hồi cao trung tôi cùng Tống Triều là bạn học cùng lớp." Nhưng hai người ngay cả bạn bè cũng không phải, hai người tính cách không giống nhau, quen với bạn bè cũng không giống nhau, thậm chí nhìn nhau không vừa mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!