Chương 19: Có H (cân Nhắc Trước Khi Đọc)

Vừa nhìn thấy Chu Ý Nhi đi vào, Dương Hiến liền tươi cười vẫy tay với cô.

"Ý Nhi, cậu càng ngày càng xinh nha."

"Cậu quá khen rồi. Cậu về nước khi nào vậy?"

"Mới về tới nên liền muốn gặp cậu."

Chu Ý Nhi bật cười xinh đẹp.

"Cậu đã lớn vậy rồi mà vẫn thích nói đùa như xưa."

"Thời gian qua cậu tốt không?"

"Cũng có thể gọi là tốt." Chu Ý Nhi nhấp một ngụm cà phê.

"Nghe nói... cậu và Lôi Húc...?" Dương Hiến ấp úng, dè chừng nhìn Chu Ý Nhi.

"Cậu ở nước ngoài vậy mà cũng biết sao?"

"Mình còn biết, anh ta muốn liên hôn với Nguyệt thị."

"Cậu nghe tin ở đâu vậy?" Chu Ý Nhi nói có vẻ không tự tin.

"Là tin nội bộ."

Chu Ý Nhi gật gật đầu.

Hai người ngồi nói thêm vài chuyện lúc trước rồi Chu Ý Nhi chào Dương Hiến ra về.

Chu Ý Nhi biết Dương Hiến rõ ràng còn thích cô nhưng Chu Ý Nhi cũng biết, Dương Hiến đã kết hôn rồi. Người trên thương trường đều vậy, sẽ luôn được chọn đối tượng để liên hôn, cả hai bên đều có lợi. Dương Hiến thuộc giới thượng lưu, hiện tại cũng đang tiếp quản Dương thị không ngừng đi lên trên thị trường quốc tế vì vậy người phụ nữ phía sau là không thể thiếu.

Chu Ý Nhi khẽ cười, thầm nghĩ: nếu cô sinh ra đã là một tiểu công chúa nhà quyền quý thì có phải cô và Lôi Húc sẽ dễ dàng hơn không? Hơn nữa, cô còn có thể giúp đỡ anh ấy trong việc?

Sau đó Chu Ý Nhi lại lắc đầu cười nhạo bản thân mơ mộng quá nhiều. Nếu cô được là tiểu công chúa thì chắc chắn cuộc sống sẽ tù túng không chịu nổi, muốn được thoái mái như cô hiện tại thật là một thứ xa xỉ.

Chu Ý Nhi về nhà thì Lôi Húc đã ngồi đợi cô ở phòng khách. Vừa nhùn thấy cô, anh đã chạy đến ôm cô, rất giống một đứa nhỏ nhớ mẹ.

"Em đi đâu vậy, đi làm về không thấy em. Anh rất nhớ em."

Chu Ý Nhi bật cười vòng tay ôm anh.

"Anh thôi đi, mới không gặp có mấy tiếng mà nhớ gì?"

"Chỉ cần không nhìn thấy em là anh nhớ rồi."

Lôi Húc siết eo cô, hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô. Chu Ý Nhi kêu nhẹ một tiếng rồi tách khỏi môi anh.

"Em muốn đi tắm."

"Anh tắm cùng em."

Không cho Chu Ý Nhi từ chối, Lôi Húc nhấc bổng cô lên, bế cô lên phòng.

"Chúng ta kết hôn đi Ý Nhi."

Lôi Húc nhìn chằm chằm Chu Ý Nhi đang nằm ngọn trong vòng tay anh. Ánh mắt anh vô cùng nghiêm túc làm Chu Ý Nhi cảm thấy căng thẳng.

"Như vậy mà gọi là cầu hôn sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!