Chương 41: (Vô Đề)

Mùa hè là cái mùa mà những bộ phim thi nhau công chiếu, lại đúng vào cuối tuần, sảnh của rạp chiếu không còn một chỗ nào để ngồi, trong không khí cũng tràn đầy vị ngọt ngấy từ bắp rang bơ.

Nhạc Thiên Linh đi ra khỏi thang máy, nhìn thấy cảnh tượng này thì ngỡ ngàng, ngơ ngác. Cô liếc nhìn qua Cố Tầm đang đứng bên cạnh, thấy vẻ mặt anh vẫn bình thường mà đi tới quầy vé, chợt nhếch môi.

Ghế trước sau phải trái đều trống của anh đây hả? Đúng là năng lực phản biện hùng hồn, khỏi cần bản thảo gì cả.

Dòng người xếp hàng mua đồ uống và bắp dài thật dài, Cố Tầm lấy vé được rồi thì nhìn qua bên đó, nghiêng người hỏi Nhạc Thiên Linh: "Cậu muốn uống gì?"

Cô không lên tiếng, chỉ khoanh tay mím chặt môi, phóng ánh mắt lành lạnh nhìn anh, sau đó ngắm nhìn bốn phía. Đám con nít vui vẻ chạy tới chạy lui, người lớn bưng ly đồ uống nóng lạnh tám chuyện, có cô gái còn giơ điện thoại tự selfie, vô cùng náo nhiệt.

Có lẽ là do bị ảnh hưởng bởi bầu không khí, mà Nhạc Thiên Linh cũng là một người dân của đất nước có truyền thống văn hóa tốt đẹp —— thế nên tới rồi thì thôi.

Thế là cô bỏ tay xuống, vòng ra sau lưng, hơi ngước cằm nhìn anh.

"Tôi uống coca."

"Ừm, chờ tôi một lát."

Nói xong, Cố Tầm xoay người đi tới quầy, miệng tự mỉm cười.

Anh bảo là còn mười phút nữa phim mới chiếu, Nhạc Thiên Linh nhìn những poster phim trong sảnh, chợt nhớ lại là mình chưa hỏi Cố Tầm mua phim gì.

Cô đi tới trước một hàng những standee giới thiệu phim, ánh mắt nhìn cố định vào bộ phim hành động ở giữa. Đây là một seri phim đấu súng rất hot, Nhạc Thiên Linh và Ấn Tuyết đã xem hai phần trước rồi, cũng thấy thích lằm, hai người định cùng đi xem phần ba. Nhưng dạo này bận quá, cô quên béng mất chuyện xem phim này.

Mà Cố Tầm là con trai, chắc chắn là cũng mua vé xem phim này rồi.

Mười phút sau, hai người ngồi vào ghế, màn hình lớn chiếu quảng cáo trước, Nhạc Thiên Linh lấy điện thoại nhắn cho Ấn Tuyết một tin.

Bánh Quai Chèo: Bộ nào mà chiếu tới phần ba thì cũng dở, để tao thử độc trước xem.

Ấn Tuyết:?

Ấn Tuyết: Mày không chờ tao coi chung hả, mày có trai bên ngoài phải không?

Ấn Tuyết: Phải cái người hôm trước đưa thuốc cho mày không?

Ấn Tuyết: Nếu như là anh ta thì tao tạm đồng ý cho cuộc hôn nhân này.

Khóe mắt Nhạc Thiên Linh hơi liếc qua nhìn Cố Tầm, cô không trả lời mà tỉnh bơ cất điện thoại.

Một lúc sau, quảng cáo kết thúc, phim bắt đầu chiếu. Khi diễn viên được trang điểm đẹp đẽ xuất hiện, Nhạc Thiên Linh ngơ ngác híp mắt lại.

—— Cái phong cách trong trẻo này hơi sai sai.

Cô nghiêng đầu qua nhìn Cố Tầm theo bản năng, thấy anh vẫn bình thường thì không nói gì.

Sau một đoạn phim tưởng vậy mà không phải vậy, màn hình đã hiển thị tên phim ——《 Em thích anh nhiều biết bao nhiêu》

Nhạc Thiên Linh: "?"

Không phải phim đấu súng à?

Cô kinh ngạc ngơ ngác mà nhìn về phía Cố Tầm, bắp trong miệng cũng quên nhai. Nhưng anh chỉ hớp một ngụm coca, nhìn chằm chằm màn hình mà không hề bất ngờ chút nào.

Không ngờ anh lại thích thể loại phim này. Thôi vậy, Nhạc Thiên Linh chỉ đành trưng ra tâm thế "đã lỡ tới rồi" để xem tiếp.

Nhưng bộ phim này chán quá, chiếu gần nửa tiếng rồi mà vẫn không có tình tiết gì, cô chỉ biết mang máng rằng quan hệ giữa hai nhân vật thanh mai trúc mã rất gắn bó.

Nhạc Thiên Linh nhịn cơn ngáp lại, lấy điện thoại ra xem tóm tắt nội dung phim.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!