Chương 8: (Vô Đề)

Trợ lý Tằng quả không hổ danh là một trợ lý hạng nhất, làm việc vô cùng hiệu quả, viên kim cương và số tiền gấp năm lần đã nhanh chóng được gửi đến tay Minh Kiều.

Khi nhận được, Minh Kiều quả thật hơi bất ngờ.

Tiền thì không đáng nói, nhưng viên kim cương này lại có lịch sử lâu đời, giá trị sưu tầm cực cao.

Gia đình cô từng bỏ ra rất nhiều công sức để tìm kiếm nó nhưng không thành. Sau này, khi nó xuất hiện tại một buổi đấu giá ở châu Âu, lại bị một thương gia giàu có người Trung Quốc mua về với giá trên trời. Gia đình cô khi đó lỡ mất cơ duyên, vô cùng tiếc nuối.

Không ngờ sau bao vòng luân chuyển, nay lại về trong tay cô.

Tiền, cô có thể hoàn lại gấp mười lần.

Nhưng viên kim cương này, cô không thể tìm ra món đồ nào có giá trị tương đương để trao đổi. Trả lại thì không nỡ, vì đây chính là thứ mà gia đình cô đã tìm kiếm suốt bao năm.

Chỉ còn cách mở lời với Dư Tẫn Thành, xin anh bán lại cho mình.

Trợ lý Tằng vẫn đang chờ câu trả lời. Khi Minh Kiều từ phòng nghỉ của đoàn phim đi ra, cô thấy anh ta đứng cạnh xe, đầu cúi thấp, yên tĩnh đến mức khiến cô chợt nhớ đến cách Hoắc Á từng miêu tả, một tổng quản thái giám ngoan ngoãn.

Minh Kiều bước đến: "Trợ lý Tằng."

Anh ngẩng đầu, mỉm cười: "Chào cô Minh, món quà của Dư tổng, cô có thích không?"

"Rất thích. Tôi muốn gặp Dư tổng."

Sắc mặt anh không đổi: "Xin lỗi cô Minh, dạo này Dư tổng bận lắm, e là không có thời gian gặp cô. Nhưng tôi sẽ chuyển lời lại."

Minh Kiều cũng không miễn cưỡng, dù sao cơ hội gặp mặt sau này còn nhiều.

Trở về công ty, trợ lý Tằng lập tức chuyển lời cho Dư Tẫn Thành, rồi hỏi: "Dư tổng, tôi đã làm theo ý ngài, từ chối yêu cầu gặp mặt của cô Minh. Nhưng tôi không hiểu tại sao ngài lại không gặp cô ấy?"

Dư Tẫn Thành tựa lưng vào ghế, ánh mắt hờ hững: "Tôi là người mà cô ấy muốn gặp là có thể gặp sao?"

Trợ lý Tằng: "…………"

Hóa ra lý do là vậy sao?

Anh thật sự không tiện chê bai ông chủ của mình, người ba ngày hai lần lén lưu ảnh Minh Kiều trên Weibo như một kẻ si tình b**n th**, giờ lại còn bày đặt kiêu ngạo.

Có độc thật rồi.

Nhưng vẫn phải nói chuyện chính: "Dư tổng, các đối tác quảng cáo đều muốn gặp đại diện thương hiệu của chúng ta. Tối tám giờ, ba ngày nữa sẽ có một buổi tiệc. Ngài có muốn đưa cô Minh đi không?"

Dư Tẫn Thành suy nghĩ chốc lát: "Đưa."

Mọi việc tiếp theo không cần anh bận tâm, trợ lý Tằng nhanh chóng báo lại cho quản lý của Minh Kiều là Vệ Hoa, để Vệ Hoa nói với cô.

**

Đêm buổi tiệc, Dư Tẫn Thành cử xe đến đón Minh Kiều.

Xe vừa dừng trước biệt thự không lâu, bên trong đã bước ra một cô gái vóc dáng uyển chuyển.

Cô mặc váy ngắn màu đỏ sẫm, mái tóc dài như thác, dung nhan yêu kiều. Làn da trắng mịn dưới ánh đèn tựa như tỏa sáng, giống hệt một yêu tinh đang tiến lại gần.

Dư Tẫn Thành nhìn chằm chằm cô, khẽ nhíu mày: "Mặc thế này sao?"

Minh Kiều cúi mắt nhìn xuống: "Không đẹp à?" 

Cô thong thả xoay một vòng trước mặt anh, hương thơm nhàn nhạt lan ra. Dư Tẫn Thành hơi sững lại, rồi ánh mắt dần tối đi, người phụ nữ này lại đang quyến rũ anh!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!