Chương 34: (Vô Đề)

Sau khi gặp Dư Tẫn Thành đêm đó, mỗi ngày anh vẫn nhắn tin, gọi điện cho cô, giống như một phi tần bị thất sủng đang chờ hoàng đế đoái hoài, tất nhiên, đây là cách ví von của hai trợ lý.

Minh Kiều bận rộn đến mức chẳng có thời gian, chỉ có thể thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi mới trả lời một tin nhắn. Nhưng cho dù chỉ là một tin nhắn rất đơn giản, mỗi lần nhận được, Dư Tẫn Thành đều đọc đi đọc lại mấy lần rồi mới cất điện thoại đi.

Trợ lý Tằng nhận được cuộc gọi từ quản gia ở biệt thự cũ nhà họ Dư, báo rằng lão gia chuẩn bị mở tiệc gia đình: "Dư tổng, ông cụ  nói hai ngày nữa sẽ tổ chức tiệc gia đình, phu nhân và ngài Trương cũng sẽ trở về, ông cụ  dặn ngài nhất định phải đến đúng giờ."

Nghe xong, sắc mặt Dư Tẫn Thành vẫn bình thản, chỉ là cây bút máy trong tay hơi khựng lại một nhịp, rồi anh đặt bút xuống, ngả người ra sau ghế.

Hai ngày sau…

Anh không đáp, chỉ đưa tay day nhẹ ấn đường. Trợ lý Tằng nhận ra tâm trạng anh chẳng mấy vui.

Dư Tẫn Thành và gia đình vốn không hòa thuận, đặc biệt là với ông cụ. Hai người mỗi lần gặp mặt chẳng khác nào kẻ thù. Nhưng ông cụ lại rất thích bày vẽ tụ họp. Tuy mẹ anh đã tái giá, song mỗi lần có tiệc vẫn mang theo đứa con trai khác của mình đến, khiến quan hệ gia đình càng thêm căng thẳng.Thời gian buổi tiệc nhanh chóng đến.

Dư Tẫn Thành dời công việc lại phía sau, đúng ngày hẹn trở về biệt thự cũ nhà họ Dư.

Lần này là tiệc mừng thọ bảy mươi của lão gia. Tuy ông có địa vị ở Đông Châu, nhưng khách mời phần lớn chỉ là người nhà. Ngồi trong xe, khóe môi Dư Tẫn Thành khẽ cong lên một nụ cười lạnh: Người nhà sao?

Anh và Tưởng Dạ từ khi nào lại tính là người một nhà? Bao năm nay, ngoài mặt là anh em, nhưng thực chất chẳng có chút quan hệ riêng tư nào. Thế mà lão gia lại vô cùng yêu thích Tưởng Dạ, mẹ anh, Giang Huệ, mỗi lần họp mặt gia đình cũng đều dẫn con trai này về.

Biệt thự cũ nhà họ Dư nằm ở Tây Thành, Đông Châu, cảnh sắc núi sông hữu tình, mọi thứ đều xây theo sở thích của lão gia. Dư Tẫn Thành rất ít khi về đây, nên khi anh vừa xuất hiện, người hầu mừng rỡ: "Ông chủ đã về! Mau vào trong đi, ông cụ đang chờ ngài."

Anh ngẩng mắt liếc nhìn biệt thự phía trước, rồi mới nhấc chân bước vào. Càng đến gần, anh càng nghe rõ tiếng cười nói vui vẻ trong nhà, cả gia đình hòa thuận như một, chỉ có anh là người ngoài.

Khi anh bước vào, vẻ mặt không biểu cảm, lão gia vốn đang tươi cười liền thu lại, lạnh nhạt hừ một tiếng: "Cuối cùng cũng chịu về."

Dư Tẫn Thành mím môi, im lặng ngồi xuống đối diện ông, không mở lời.

Giang Huệ đã lâu không gặp con trai, cẩn thận nhìn anh một lượt, rồi dịu dàng cười: "Tẫn Thành, dạo này con sống tốt chứ?"

"Ừ." Anh trả lời nhạt nhẽo, giống như đối diện một người xa lạ.

Ông cụ thấy vậy, lập tức nổi giận mắng xối xả: "Cái thái độ gì vậy hả? Nếu con chịu học Tưởng Dạ, thường xuyên về thăm ta, thì ta chắc cũng sống thêm được vài năm nữa!"

Bất kể người khác nói thế nào, Dư Tẫn Thành vẫn giữ nguyên gương mặt vô cảm.

Tưởng Dạ ngồi bên cạnh quan sát màn kịch, bỗng nhiên mỉm cười: "Ông nội đừng tức giận, để cháu cho mọi người xem hình bạn gái tương lai của cháu nhé."

Lão gia ngạc nhiên: "Cháu có người mình thích rồi à?"

Tưởng Dạ gật đầu, lấy điện thoại ra, chọn hai tấm hình Minh Kiều đưa cho ông nội: "Ông xem giúp cháu, cô gái này có hợp làm dâu nhà ta không?"

Lão gia đeo kính ngắm một lúc, gật gù: "Cô gái này thật đẹp, khí chất cũng tốt. Nếu cháu thật lòng, ta ủng hộ."

Tưởng Dạ liếc trộm gương mặt lạnh lùng của Dư Tẫn Thành, rồi đưa điện thoại cho mẹ mình: "Mẹ, mẹ xem đi."

Giang Huệ tất nhiên nhận ra Minh Kiều, cũng gật đầu: "Cô ấy rất xinh đẹp, rất hợp với con."

Lão gia hỏi: "Cô ấy tên gì?"

Tưởng Dạ mỉm cười: "Cô ấy tên Minh Kiều, là một diễn viên."

Dư Tẫn Thành bỗng quay phắt lại, ánh mắt lập tức lạnh xuống mấy độ. Anh nheo mắt, giọng lạnh lùng: "Cậu vừa nói, cậu thích ai?"

Tưởng Dạ cười thách thức: "Minh Kiều. Em đã thích cô ấy từ lâu rồi, giờ định theo đuổi, còn muốn cưới cô ấy."

Nghe xong, Dư Tẫn Thành bật cười lạnh lẽo.

Lão gia liếc sang anh: "Con có ý kiến gì với người phụ nữ mà em con thích sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!