Ánh mắt tươi cười của cô gái chứa đầy ý trêu chọc và đùa bỡn.
Trong thoáng chốc, cơ thể của Dư Tẫn Thành khẽ cứng lại, nhưng vẫn điềm nhiên nhìn chằm chằm cô.
Bị chế nhạo như vậy mà vẫn giữ được bình tĩnh, quả nhiên đúng như Vệ Hoa phân tích, như một cỗ máy không cảm xúc.
Minh Kiều đưa tay nhận lấy bó hoa, đưa lên mũi khẽ ngửi, rồi cười nhàn nhạt: "Cảm ơn."
Cô cũng chẳng hỏi anh nửa đêm chạy tới nhà mình làm gì.
Thực sự là không hứng thú, cũng chẳng muốn dây dưa thêm.
Dư Tẫn Thành hoàn toàn không biết trong lòng cô đang nghĩ gì, trầm giọng nói: "Nhận hoa của tôi rồi, không mời tôi vào ngồi một lát sao?"
Minh Kiều hơi sững người.
Nhận hoa xong còn phải mời vào nhà ngồi à?
Dư Tẫn Thành cúi mắt lặng lẽ nhìn cô. Nhìn thấy dáng vẻ ngẩn ngơ ấy, khóe môi anh khẽ nhếch, e rằng cô vui mừng lắm, chỉ mong mời anh vào ngay đây.
Minh Kiều bất ngờ nhét bó hoa vào ngực anh, hơi cau mày, giọng có chút chê bai: "Vậy trả lại anh nè."
Dư Tẫn Thành: "…"
?
Phản ứng của cô khác với dự đoán của anh, nhưng ít nhất cũng chứng tỏ cô là người giữ mình, không dễ dàng mời đàn ông về nhà. Ngoài anh ra, chắc cũng chẳng có ai từng vào đó.
Cũng tốt, anh thích kiểu phụ nữ như vậy.
Thấy Minh Kiều định bỏ đi, anh nắm cổ tay cô, đưa lại bó hoa cho cô, rồi nhìn sâu vào mắt cô một cái trước khi quay vào xe.
Minh Kiều hơi ngơ ngác nhìn chiếc xe của anh rời đi.
Ánh mắt cuối cùng đó có ý gì vậy?
Cô nghĩ mãi cũng không ra, bèn thôi không nghĩ nữa. Đậu xe xong chuẩn bị vào nhà.
Bó hoa cẩm chướng vẫn nằm yên trên ghế xe, Minh Kiều suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn ôm vào nhà, tùy tiện tìm cái lọ mà mình không thích lắm để c*m v**.
Tắm rửa, đắp mặt xong, thấy chán.
Minh Kiều mở Weibo, chuyển sang tài khoản đời sống, chọn góc quay che được mặt rồi quay một đoạn video, vừa đàn guitar vừa hát một bài gốc tiếng Nhật.
Không chỉnh sửa gì nhiều, đăng thẳng.
Video vừa đăng chưa bao lâu, tài khoản đã tràn ngập bình luận.
"A a a a a người mất tích cuối cùng đã quay lại!"
"Quý cô hát hay quá, phát âm tiếng Nhật rất chuẩn!"
"Mọi người ơi, chị đẹp này không chỉ hát hay đâu, Weibo của chị còn đầy video biết cắm hoa, biết đàn, biết vẽ tranh thủy mặc, còn biết chơi trống nữa. Đúng chuẩn người phụ nữ thời đại mới, là cô gái báu vật, mạnh mẽ đề cử!"
"Tiếc là không thấy mặt, không được ngắm nhan sắc quý cô đây."
"Quý cô đây gọi là sống khiêm tốn đó, bế tiên nữ về nhà~"
Minh Kiều lướt vài trang bình luận, rồi cất điện thoại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!