Anh khẽ nheo mắt lại, lặng lẽ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại mấy giây, rồi bất ngờ ném nó sang ghế phụ, lái xe quay về công ty.
Nhóm chat nội bộ tầng 58 của Tập đoàn Ích Chu.
Tin nhắn của nhân viên trong nhóm trôi nhanh như nước chảy.
[Báo động cấp một! Báo động cấp một! Tiền sảnh báo lên là hôm nay tâm trạng Dư tổng cực kỳ tệ! ]
[Trợ lý Tằng chẳng phải bảo Dư tổng hôm nay không đến công ty sao? ]
[Ai mà biết được, mọi người cẩn thận ứng phó nhé anh em! ]
[Đến rồi, đến rồi, tôi thấy Dư tổng lên thang máy rồi, sắc mặt lạnh đến mức không dám nhìn, nhưng… còn đẹp trai hơn nữa thì phải, hu hu hu…]
[Tỉnh lại đi, đàn ông quan trọng hay cái mạng của bà quan trọng hơn hả!]
[Muốn thả thính Dư tổng cũng phải xem mạng mình dài được bao nhiêu, ngoan ngoãn làm việc đi nhé.]
Điện thoại của trợ lý Tằng cũng reo "ting ting" một tràng từ sớm, tất nhiên là anh ta đã đọc hết tin nhắn trong nhóm. Lúc này, anh ta đang đứng trước thang máy để đón.
Cửa thang máy mở ra, Dư Tẫn Thành bước ra với gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị.
Trợ lý Tằng theo sau, chú ý thấy sắc mặt của cấp trên hôm nay thực sự còn u ám và dữ hơn thường ngày.
Chuyện gì vậy trời, sao chỉ mới đi một chuyến ra ngoài đã thành ra thế này?
Trợ lý Tằng cười bắt chuyện: "Dư tổng, đội sản xuất phim đã chờ trong phòng họp rồi."
Người đàn ông dừng bước, giọng trầm thấp: "Bộ phim của Minh Kiều à?"
Trợ lý Tằng cười tươi như hoa: "Đúng vậy."
Chắc hẳn tổng giám đốc sẽ vui khi nghe đến tên cô Minh chứ, dù gì cũng đã lâu không gặp rồi.
Nhưng khi thấy vẻ mặt của sếp càng lúc càng âm trầm, nụ cười của trợ lý Tằng lập tức đông cứng. Anh ta chợt hiểu ra, người khiến tổng giám đốc mất vui rất có thể chính là Minh Kiều. Lúc này anh ta hối hận muốn tự tát mình mấy cái.
Tưởng rằng hôm nay Dư Tẫn Thành sẽ không quan tâm chuyện bộ phim nữa, ai ngờ anh ta khựng lại một chút rồi nói: "Đi phòng họp."
Cửa phòng mở ra, người đàn ông cao ráo lạnh lùng bước vào, ngồi xuống ghế chủ tọa, giọng thản nhiên: "Hoan nghênh mọi người."
Đội làm phim lần này là nhóm quốc tế hàng đầu, định hướng thị trường vào Trung Quốc, hợp tác với một thương nhân hàng đầu như Dư Tẫn Thành, có thể nói là sự kết hợp mạnh – mạnh. Chỉ cần chọn được một nữ chính có thực lực, bộ phim này gần như chắc chắn sẽ là tác phẩm ăn khách của năm sau.
Đạo diễn và biên kịch trao đổi một số ý tưởng về kịch bản, Dư Tẫn Thành lặng lẽ lắng nghe, rất ít khi đưa ra phản hồi.
Nhưng khi nói đến chuyện chọn vai, đạo diễn và biên kịch lại không mấy lạc quan về nữ diễn viên Minh Kiều mà Dư Tẫn Thành đề cử.
Đạo diễn nói: "Tôi đã xem tác phẩm của cô ấy, quả thật rất có thần thái, nhưng để diễn vai này, tôi cho rằng cô ấy chưa đủ trải nghiệm và chiều sâu, có thể sẽ không thể hiện được hết."
Biên kịch cũng gật đầu: "Dù sao Minh Kiều còn quá trẻ, lần này nữ chính cần một người từng trải, tôi nghĩ như vậy mới có thể hoàn hảo. Mong Dư tổng sẽ cân nhắc kỹ."
Dư Tẫn Thành vẫn cúi mắt như đang suy nghĩ gì đó.
Gương mặt anh sắc nét, lạnh lùng, khi không nói lời nào khí thế lại càng bức người, khiến bầu không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng.
Một lúc sau, anh khẽ nhếch môi, giọng nhạt nhẽo vang lên: "Vậy tức là các người đang nghi ngờ năng lực chuyên môn của cô ấy?"
Trợ lý Tằng liếc sếp một cái.
Xong rồi, sao anh ta lại có cảm giác tổng giám đốc sắp vì hồng nhan mà nổi giận thế này?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!