Chương 1: (Vô Đề)

Mười giờ sáng, cuộc họp cổ đông thường kỳ của tập đoàn Ích Chu được bắt đầu.

Trên màn hình lớn, hình ảnh dừng lại ở một bức ảnh chân dung của một người phụ nữ.

Cô đứng trên cỗ xe ngựa vàng được bốn con ngựa trắng kéo, tà váy dài đỏ mang phong vị ngoại quốc tung bay trong gió. Tấm khăn voan đỏ che nửa khuôn mặt dưới, chỉ lộ ra đôi mắt đào hoa đầy vẻ lười biếng. Sau lưng cô là sa mạc mênh mông vô tận, mây đen phủ kín trời, cơn bão đang ập đến, nhưng đàn sói lại thành kính quỳ phục dưới chân cô.

Mỹ nhân, sa mạc, váy đỏ, bạch mã và bầy sói, bức ảnh này khi vừa công bố đã gây tiếng vang lớn. Chủ nhân của bức ảnh, Minh Kiều, nhờ đó giành liền mấy hợp đồng đại diện thương hiệu xa xỉ và nhanh chóng nổi như cồn trong giới thời trang.

Giờ đây, tập đoàn Ích Chu đang lựa chọn gương mặt đại diện phù hợp nhất cho công cụ tìm kiếm "Thiên Hạ" của mình.

Cuối cùng trưởng nhóm phụ trách dự án quyết định chọn Minh Kiều. Một là nhan sắc của cô vốn nổi tiếng, xinh đẹp đến mức hiếm ai bì kịp trong giới giải trí.

Hai là, Minh Kiều là diễn viên trẻ có thực lực, diễn xuất tốt, lượng fan ổn định. Nếu bỏ qua những tin đồn mập mờ về đời tư thì đội ngũ của cô thuộc dạng sạch sẽ, không gây chuyện, theo lý mà nói rất hợp yêu cầu của tổng giám đốc.

Trưởng nhóm nhìn sang ông chủ bên kia bàn với vẻ thấp thỏm: "Dư tổng, ngài thấy sao ạ?"

Người đàn ông mặc vest xám, ngồi thẳng lưng, mày rậm, hốc mắt hơi sâu, môi mỏng nhạt, khẽ mím thành một đường. Khuôn mặt anh góc cạnh rõ ràng, đường nét cứng rắn khiến khí chất toát ra chút lạnh lùng.

Dáng dấp có nét lai Tây, giống kiểu người mẫu nam hay xuất hiện trên tạp chí châu Âu, không phải tuýp đẹp trai tinh xảo mà là kiểu đàn ông mang sức hút mạnh mẽ.

Dư Tẫn Thành đưa mắt nhìn đôi mắt đào hoa của Minh Kiều trên màn hình, trầm ngâm vài giây.

"Cô ấy đi."

Giọng anh trầm, nhạt, không nghe ra cảm xúc.

Trưởng nhóm nghe xong mới khẽ thở phào. Đây là kết quả mà anh cùng nhóm tuyển chọn cả tháng nay. Những nữ minh tinh trước đó đều bị ông chủ thẳng tay loại bỏ, không ngờ người này lại được thông qua.

Chẳng lẽ tổng giám đốc thích kiểu đẹp yêu mị này?

Sau khi chốt người đại diện, cuộc họp tiếp tục với các hạng mục khác. Hai tiếng sau mới kết thúc.

Còn một cuộc họp ở chi nhánh, Dư Tẫn Thành phải đến ngay. Lên xe, trợ lý Tằng đưa cho anh hồ sơ của Minh Kiều.

Bìa hồ sơ vẫn là bức ảnh vừa xem trong phòng họp.

Anh lật vài trang, toàn là tin đồn: nào là gặp nữ diễn viên thì chèn ép, gặp nam diễn viên thì trói chung tên tuổi, bị anti gọi là "nữ hoàng tạo fame".

Dư Tẫn Thành gập hồ sơ lại, tựa lưng vào ghế, ngón tay thon dài khẽ xoa sống mũi, giọng trầm lạnh:

"Mấy thứ này lần sau không cần đưa tôi xem."

Trợ lý Tằng gật đầu: "Vâng."

"Bảo nhóm dự án liên hệ…" Anh khựng lại, nhất thời không nhớ tên cô: "Liên hệ cô này, sắp xếp thời gian ký hợp đồng."

***

Minh Kiều vừa đóng máy xong một bộ phim, đang ở nhà ngủ nướng.

Hai trợ lý Phương Phi và Hoắc Á gõ cửa mãi mới được mở.

Vừa mở cửa, một làn hương thơm lan ra.

Hoắc Á bê nguyên nồi lẩu từ quán về, chẳng buồn ngắm nhan sắc đỉnh cao của Minh Kiều khi vừa ngủ dậy, vội càu nhàu: "Mau cho em vào, bỏng tay chết mất!"

Minh Kiều bật cười, nghiêng người nhường chỗ, Hoắc Á nhanh chóng đặt nồi lẩu lên bàn.

Phương Phi thì phấn khích ra mặt: "Bọn em đến báo tin vui đây!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!