Chương 5: Phải thích mới được hôn

Phương Tiểu Trúc sững sờ hỏi: "Sao ngươi lại hôn tiên sinh hai cái?"

"Hắn có mì ăn nên hôn một cái," A Tễ chỉ vào thằng béo nói, "A Thanh không có mì ăn nên hôn hai cái."

"Không phải," Phương Tiểu Trúc hỏi, "Sao ngươi lại muốn hôn tiên sinh?"

A Tễ nhìn thằng béo trong góc, "Thì hắn nói phải hôn mà?"

Phương Tiểu Trúc: "Nhưng tiên sinh đâu phải trẻ con." Sao có thể tùy tiện hôn được?

A Tễ không hiểu, "Không được hôn à?"

Phương Tiểu Trúc: "Ta nghe nói phải thích người ta thì mới hôn được."

"Thích?" A Tễ thản nhiên nói, "Ta thích A Thanh mà."

"Nhưng hình như không giống lắm," Phương Tiểu Trúc cũng không hiểu, chỉ vào thằng béo nói, "Giống như cha hắn thích mẹ hắn vậy."

Thằng béo cũng gật đầu, "Hai người phải ngủ chung nữa cơ."

A Tễ hơi thất vọng, "À, ta chưa ngủ chung với A Thanh."

Phương Tiểu Trúc: "Hay là ngươi nấu mì cho tiên sinh đi?"

A Tễ: "Nhưng ta không biết nấu."

Cả hai lại quay đầu nhìn thằng béo.

Thằng béo khóc không ra nước mắt, "Ta cũng đâu có biết."

Hắn hơi sợ A Tễ nên do dự nói: "Nhưng ta thấy mẹ ta nấu rồi, đầu tiên nhồi bột, sau đó nấu nước......"

Thế là sau khi tan học về nhà, A Tễ vội vàng chạy vào bếp.

Bùi Thanh Ngọc tưởng hắn đói nên vào xem, trông thấy hắn nhồi bột mì.

Bùi Thanh Ngọc: "...... Ngươi làm gì vậy?"

A Tễ: "Thằng béo nói sinh nhật phải ăn mì."

Bùi Thanh Ngọc đi tới giơ tay áo lau mặt cho hắn, "Ngươi muốn làm mì trường thọ à?"

A Tễ gật đầu.

A Tễ ấp úng: "Chắc, chắc biết."

Hai mắt Bùi Thanh Ngọc cong cong: "Vậy ta dạy ngươi nhé?"

A Tễ gật đầu lia lịa, "Được."

Khoảng một nén nhang sau, rốt cuộc mì trường thọ cũng nấu xong

--- Chỉ là sợi mì không đều mà nhìn hơi lạ.

A Tễ mặt mũi lấm lem đặt mì lên bàn rồi vui vẻ gọi: "A Thanh, ăn mì đi."

Bùi Thanh Ngọc lấy đũa ra, chậm rãi ăn hết tô mì trường thọ nấu bằng nước dùng chay này.

A Tễ háo hức hỏi: "Ngon không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!