Chương 40: Lau Mặt Cho Người Khác

Ám vệ Giáp kinh hãi nói: "Ta...... Ta đánh không lại hắn."

"Vậy tìm thêm mấy người đi," Tiêu Kính Hàn liếc hắn, "Đánh không lại thì tìm cách khác, còn chờ ta dạy các ngươi nữa à?"

"À vâng, vâng." Ám vệ Giáp gật đầu rồi vội vàng chạy đi tìm ám vệ Ất và ám vệ Bính, thần bí nói: "Chủ tử nói lột sạch Cận ca rồi ném lên giường Nhị công tử kìa."

Ám vệ Ất: "Cái gì?!"

Ám vệ Bính: "Hả?!"

Bọn họ vẫn chưa biết Cận Mộ muốn dan díu với Nhị công tử, ám vệ Giáp trầm ngâm hỏi: "Có phải chủ tử muốn hù chết Nhị công tử không?"

Ám vệ Ất: "Hù chết Cận ca nữa đúng không?"

Ám vệ Bính: "Làm ta sợ muốn chết."

"Nhưng chủ tử đã ra lệnh," ám vệ Giáp nói, "Cũng đâu thể không làm đúng không?"

Ám vệ Ất: "Coi chừng hắn lột sạch ngươi ném lên giường Nhị công tử đấy."

Ám vệ Bính: "Ừ, đúng rồi."

Ám vệ Giáp giật nảy mình, hùng hồn nói: "Chủ tử đã nói vậy thì Cận ca đành phải chịu thiệt thôi!"

Trình Hồi đang định đi thăm Tiêu Kính Hàn, thấy bọn họ chụm đầu bàn tán thì đi tới hỏi: "Xì xầm gì đó?"

Ám vệ Bính bật thốt lên: "Lột sạch Cận ca!"

Trình Hồi: "...... Tiểu tử ngươi to gan quá nhỉ?" Ngươi muốn cướp nam nhân của Nhị công tử sao?

Ám vệ Bính lắc đầu rồi chỉ vào ám vệ Giáp: "Không phải ta mà là hắn!"

Ám vệ Giáp oan ức nói: "Là ý của chủ tử mà!"

Hắn đành phải lặp lại lời Tiêu Kính Hàn nói.

Cận ca, oan có đầu nợ có chủ, ngươi đừng trách ta nhé!

Trình Hồi nghe vậy thì mừng rỡ: "Ái chà, chủ tử đúng là Bồ Tát sống mà!"

Ám vệ Giáp Ất Bính: "......" Ngươi có muốn nghe xem mình đang nói gì không hả?

"Vậy các ngươi còn đứng đây làm gì?" Trình Hồi xoa tay nói, "Mau lột đi, quần lót cũng đừng chừa lại!"

Ám vệ Giáp: "...... Trình ca, ngươi hận Cận ca vậy sao?"

Ám vệ Ất: "Thâm thù đại hận à?"

Ám vệ Bính: "Thật đáng sợ."

"Các ngươi không hiểu đâu," Trình Hồi gật gù đắc ý nói, "Ta và chủ tử chỉ muốn tốt cho hắn thôi, chưa biết chừng hắn còn cảm ơn chủ tử nữa đấy."

Ám vệ Giáp: "Cảm ơn chủ tử lột quần lót của hắn à?"

Ám vệ Ất: "Thì ra Cận ca là người không đứng đắn vậy sao?"

Ám vệ Bính: "Í, lưu manh."

"Dù sao các ngươi cứ nghe lời chủ tử là được rồi," Trình Hồi cười tủm tỉm, "Có thể bỏ chút nhuyễn cân tán cho lão Cận."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!