Chương 28: Y muốn đốt pháo

Trình Hồi có bị đánh chết cũng không dám nói Tiêu Kính Hàn chết, vội vàng hỏi ngược lại:

"Vậy ai đi nói với Bùi tiên sinh đây?"

Ám vệ Giáp Ất Bính: Ngươi.

Không được, Trình Hồi cười khan,

"Bình thường ta nói dối nhiều như vậy, làm sao Bùi tiên sinh chịu tin? Đúng không?"

Ám vệ Giáp Ất Bính:

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

Ai mà nói dối không nhiều chứ?

Trình Hồi lanh trí nói:

"Bảo lão Cận đi đi! Mặt hắn như khối băng, nhìn không giống người biết nói dối, nhất định Bùi tiên sinh sẽ tin ngay! Lão Cận! Lão Cận đâu? Lão Cận đi đâu rồi?"

Lão Cận đang nhìn trộm Nhị công tử nhà mình.

Nhị công tử dựa vào ghế dài ngủ thiếp đi, tay còn cầm quyển sách, có lẽ đang đọc sách thì buồn ngủ.

Cận Mộ sợ y lạnh nên cầm áo choàng trên giá rón rén đắp lên người y.

Trong lúc ngủ Nhị công tử nhíu mày, chẳng biết mơ thấy gì nữa.

Cận Mộ nhìn y, người trước mặt nhắm nghiền mắt, hơi thở nhè nhẹ, dưới áo là vùng cổ trắng như tuyết không thể che giấu.

Công tử......

Cận Mộ vô thức chồm tới, hơi thở gần kề dụ dỗ hắn, khiến hắn từ từ sa vào......

Trong gang tấc, hắn chợt dừng lại.

Dường như hắn đột ngột bừng tỉnh nên cuống quýt lui ra sau.

Không được phạm sai lầm nữa, hắn nghĩ.

Hai năm trước, cũng là chỗ này, công tử cũng ngủ như vậy.

Hắn đứng gác bên cạnh, ngẩn người nhìn y, không nhịn được hôn y một cái, bị Ngu Nam Vương bước vào cửa bắt gặp......

Thế là bị gán cho tội trộm đồ, bị đánh suýt chết rồi ném ra ngoài.

Chính Tiêu Kính Hàn đã tìm được hắn và kéo hắn về.

Hắn biết mình không nên có tâm tư này, công tử là công tử, là công tử của hắn cả đời, chẳng còn gì khác.

Hắn không nên đến gặp công tử mà nhìn trộm y như hai năm qua là được rồi......

Mí mắt Tiêu Ký Ngôn khẽ nhúc nhích, sau đó mở mắt ra.

Tiêu Ký Ngôn yên lặng nhìn hắn.

Cận Mộ hơi mất tự nhiên: Công tử, ta......

"Nếu ta đến tìm lão Tam," Tiêu Ký Ngôn chợt hỏi,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!