Chương 44: (Vô Đề)

Hôm nay mấy nữ diễn viên đến thử kính sau khi nhìn thấy Phó Đình đều có chung một biểu cảm: Kinh hỉ.

Nhưng Lâm Táo biểu cảm trước sau khác biệt rất rõ ràng.

Đẩy cửa ra, khuôn mặt của cô mới đầu trắng bệch, vô cùng khẩn trương, sau nhìn thấy Phó Đình, hai mắt sáng rực, cả người như được tiếp thêm vô hạn động lực.

Liêu đạo cho Phó Đình một ánh mắt chế nhạo.

Phó Đình lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.

Hắn xác thật là nhận vai nam chính của phim này, nhưng hắn vốn dĩ không cần tới, nhưng Liêu đạo đối với nữ chính lần này rất coi trọng, ngoại trừ kĩ thuật diễn của diễn viên, cần thiết phải chọn người có cảm giác cp với hắn, vì thế dưới lời mời của Liêu đạo, Phó Đình đến lần này là một trong những người có quyền quyết định nữ chính,.

"Người khác đều đi ăn cơm, sao cô không đi?"

Xuất phát từ việc có hảo hảo cảm với Lâm Táo từ việc xem kịch bản, Liêu đạo thuận tiện nói chuyện phiếm.

Lâm Táo nỗ lực khống chế không để mình lại nhìn Phó Đình, không nghĩ ngợi nhiều liền nói: "Chị họ đã giúp tôi mua cơm."

Liêu đạo: ….

Sáu vị giám khảo, trừ bỏ duy nhất một người vô cùng nghiêm túc, ngay cả Liêu đạo, Phó Đình cùng những người khác đều cười, cô gái nhỏ như thế nào lại thành thật như vậy?

Cười xong, Liêu đạo giả vờ họ một tiếng, bảo Lâm Táo giới thiệu đơn giản một chút.

Lâm Táo bắt chước mấy lần huấn luyện thử kính trước đây, sớm có chuẩn bị, ưỡn ngực ngẩng đầu nói: "Tôi là Lâm Táo, năm nay hai mươi tuổi, đã từng diễn phim , vừa mới đóng máy…"

Thời điểm cô giới thiệu, mấy giám khảo đều xem qua sơ yếu lí lịch của cô.

Lâm Táo không có bằng cấp chính quy, "tốt nghiệp cao trung" bốn chữ có chút đặc biệt.

Bất quá trong số những người thử vai đằng trước, cũng có mấy người mới học xong cao trung đã tiến vào giới giải trí.

Nói tóm lại, lý lịch của Lâm Táo đối với mấy vị giám khảo rất là bình thường.

Chờ Lâm Táo nói xong, Liêu đạo tùy tiện lấy một tờ kịch bản trước mặt mình, nhìn thoáng qua, đưa cho Lâm Táo: "Chuẩn bị ba phút."

Khảo nghiệm chính thức bắt đầu, Lâm Táo không dám phận tâm trộm ngắm Phó Đình, tiếp nhận kịch bản.

Tiểu thuyết nguyên tác Lâm Táo đã đọc 3 lần, lần 1 là để hiểu biết nội dung, 2 lần sau là chọn những đoạn diễn tương đối có tính khiêu chiến để nghiên cứu, có lẽ là thần may mắn che chở cô, Liêu đạo cho cô kịch bản đúng là đoạn cô từng nghiên cứu qua.

Cốt truyện lần này, là lúc hoa sen tinh đang muốn lấy kim đan trong người vị sư muội, thượng Thanh chân quân đúng lúc đuổi tới, lạnh giọng quát bảo cô dừng tay.

Hoa sen tinh ôm sư muội ngồi ở trên thuyền, nghe được thanh âm, nàng một bên vẫn thi triển pháp lực để ngưng kết kim đan, một bên ngẩng đầu hướng thượng Thanh chân quân châm chọc cười: "Các người đoạt đồ vật của ta, hôm nay phải trả, là thiên kinh địa nghĩa."

Khó khăn thứ nhất của nam chủ, chính là phát hiện nữ nhân mình ái mộ lại là bông hoa sen năm đó tự tay mình giết chết, khó khăn thứ 2 là nữ nhân ấy thế nhưng giết chết vị sư muội mình coi như là thân muội muội ở trước mặt mình, khó khăn cuối cùng là hắn ý thức được nữ nhân này từ đầu đến cuối đều chỉ lợi dụng hắn tính kế sư muội, chưa tùng yêu hắn thật lòng.

Nhưng Lâm Táo lại diễn vai hoa sen tinh.

Một đóa hoa sen tu luyện vạn năm, rốt cuộc đến lúc hóa hình, thời khắc mấu chốt lại bị nam chính làm hỏng chuyện tốt, bị mang tới Ngọc Hoa Sơn luyện chế thành dược, tu vi ngàn năm lại trở thành của người khác, mà người sư muội có được tu vi của nàng kia lại ỷ vào mẫu thân, sư huynh che chở mà liên tiếp nhằm vào cô, hoa sen tinh không động thủ mới là lạ!

Giống như Lâm Táo cực cực khổ khổ ôn thi đại học nhiều năm, rốt cuộc cũng đạt thành ước mơ, kết quả lại bị người ta chiếm mất vị trí, Lâm Táo có không hận người nọ hay sao?

Đương nhiên, trên thực tế thành tích của Lâm Táo quá kém, không ai muốn thay thế cô.

Nhưng không có quan hệ đối với việc cô

đồng cảm với việc hoa sen tinh bị cướp mất tu vi.

Thời khắc kia, thượng Thanh chân quân là cái thứ gì, đến anh tôi cũng không yêu, vì sao phải vì anh mà từ bỏ cơ hội lấy lại tu vi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!