Chương 47: (Vô Đề)

Trình Tuấn bị giam trong mật thất căn biệt thự. Lúc giam giữ Đàm Mạt, không gian rất tối nên chưa nhìn rõ mấy bình thủy tinh; hiện tại ánh sáng chiếu vào, những chiếc bình không hề che đậy hiện ra trước mắt anh.

Là … Những phần cơ thể người bị tách rời.

Steve cũng là lần đầu tiên trông thấy thứ mà Katy gọi là "vật phẩm". Trong bình có bàn tay trắng nõn thon dài, có cánh tay, nhìn gương mặt quen thuộc kia dạ dày Steve cuộn lên …. Đó chính là đầu của … Hoàng San San …

Trình Tuấn không nói gì, những vật phẩm trước mắt không khiến anh ta sợ hãi. Anh ta quắc mắt nhìn về hướng Katy, ả nở nụ cười vô hồn: "Sao … Thấy tôi phẫu thuật lại giống như đúc cô ta không?" Nói xong, ả đưa tay sờ sờ khuôn mặt mình, "Trước đây tôi cho rằng Hoàng San San chính là vật phẩm tốt nhất của tôi; nhưng mà, nếu tôi có được Đàm Mạt … Vậy danh hiệu cao quý này sẽ nhường lại cho cô ta!"

Ả ngồi xuống đối diện Trình Tuấn: "Jason, nếu anh cưới tôi sớm hơn một chút chắc chắn sẽ không đến nông nỗi này."

"Steve! Nơi này tạm thời giao cho anh! Mấy chiếc bình tôi đặt ắt hẳn cũng sắp đến rồi!"

Dứt lời, ả đánh mông rời khỏi mật thất.

Trình Tuấn bị trói chặt, đặt nằm trên giường, khuôn mặt anh ta không chút cảm xúc.

Steve vẫn cầm súng chĩa vào Trình Tuấn: "Cậu chủ …"

"Đừng gọi tôi là cậu chủ nữa …" Thanh âm Trình Tuấn vang lên ngắt lời của hắn.

Steve im lặng, không nói tiếp…

Đêm nay rất dài.

Lạc Hàm giao Đàm Mạt lại cho Tiêu Vũ, nhìn gò má cô đỏ ửng vì sốt cao, giọng anh mang theo vài phần đau xót: "Tiêu Vũ, đưa cô ấy đến bệnh viện!"

"Giáo sư Lạc! Còn anh thì sao?"

Lạc Hàm im lặng nhìn Đàm Mạt, tâm tình hỗn loạn, một lúc lâu sau mới đáp lời: "Tôi muốn hoàn thành lời dặn dò của cô ấy!"

Đội hình sự đã đến biệt thự, bọn họ đang phong tỏa bên ngoài, sắp xếp đội súng bắn tỉa vào vị trí. Trông thấy Lạc Hàm đến, Đội trưởng Trương vẫy vẫy tay: "Giáo sư Lạc! Ở bên này!"

"Tình huống hiện tại thế nào?"

Mùa đông giá rét, mọi vật phủ tuyết trắng xóa, khung cảnh se lạnh và yên tĩnh.

"Chưa nắm rõ tình hình bên trong, thế nhưng theo như điều tra, bọn chúng có đặt mấy chiếc bình, tôi đã sắp xếp cho người bên phía chúng ta giả làm nhân viên giao hàng, trà trộn vào đó."

"Có người RT đến chi viện chưa?" Lạc Hàm nhìn vào căn biệt thự, nhỏ giọng hỏi.

"Trước mắt chưa nhận được tin!"

Lạc Hàm chậm rãi lên tiếng: "Lát nữa nhân viên đến giao bình, tôi sẽ đi cùng!"

Anh cải trang, mặc áo chống đạn, đeo khẩu trang và đội mũ, cúi thấp đầu, đi cùng hai cảnh viên khác tiến vào biệt thự.

Đón tiếp bọn họ chính là _ Hoàng San San!

Ả nhìn thùng hàng khó kiềm chế được tâm trạng hưng phấn: "Giúp tôi chuyển lên trên lầu! Cám ơn!"

Dịu dàng lễ độ, khác hẳn với người tàn nhẫn và tuyệt tình khi nãy.

Thùng hàng không được mở ra, được đặt trước cửa phòng ngủ của ả tại lầu một.

"Ừm! Được rồi!"

Lạc Hàm liếc mắt quan sát, nói vậy chỗ này có thể chính là nơi giam giữ Trình Tuấn?

Ả muốn những chiếc bình này để làm gì? Đột nhiên, tất cả mọi manh mối được sáng tỏ ….

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!