"Công chúa, người mặc bộ này thật đẹp!" Y Xuân vừa buộc tóc cho Tiểu Đậu Đỏ vừa cười hì hì nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Đậu Đỏ nhìn mình trong gương đồng lại chu môi thật cao, "Ta không muốn mặc cái này, đổi bộ váy màu đỏ kia cho ta đi."
"Tại sao nha? Nô tỳ cảm thấy người mặc bộ váy thiên điệp thủy lục này bộ dạng thủy linh đó."
Váy thiên điệp:
Tiểu Đậu Đỏ lắc đầu, nói: "Tiểu Đậu Ngọt nói ta mặc màu đỏ mới đẹp."
Nụ cười trên mặt Y Xuân đọng lại, nàng ta mím môi, hòa hoãn nói: "Ân tứ cô nương nói chưa chắc đã đúng đâu."
Tiểu Đậu Đỏ nhảy từ trên ghế xuống, tự mình đi lật tủ đồ.
"Công chúa, để nô tỳ!" Y Xuân vội vã chạy qua, lấy bộ váy cánh màu đỏ ra cho nàng.
Váy cánh:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng ta vừa hầu hạ Tiểu Đậu Đỏ mặc y phục, vừa lải nhải: "Người là công chúa, theo lý mà nói, người khác đều phải nghe lời người, tại sao chuyện gì đều phải nghe Ân tứ cô nương sắp đặt chứ."
Tiểu Đậu Đỏ có chút mông lung, mờ mịt nhìn Y Xuân, nàng vẫn là lần đầu tiên nghe nói mình bị người khác sắp đặt đó. Sắp đặt, đây hình như không phải là thứ gì tốt đâu.
"Không được nói lung tung!" Tiểu Đậu Đỏ trong lòng bực bội, trừng Y Xuân một cái rồi đi ra ngoài. Nàng vừa đi vừa gọi Nhĩ Hạ bồi mình đi Tấn Giang các.
Y Xuân vội vàng đuổi theo, "Công chúa, người không thích nghe thì nô tỳ không nói nữa."
Tiều đậu đỏ chẳng nói gì, cứ thế đi về hướng Tấn Giang các.
Sau khi kết thúc buổi học ngâm hôm nay, các tiểu cô nương bắt đầu học cắm hoa. Tiểu Đậu Đỏ vẫn luôn thích hoa hoa cỏ cỏ, học rất nghiêm túc.
"Thế gian vạn vật đều có linh tính, hoa cỏ càng đặc biệt. Cắm hoa có thế dưỡng tính, nhìn hoa có thể thưởng tâm. Tự tay cắt hoa cỏ xếp lên tặng người khác càng có thể biệu hiện thành ý, còn nhã trí …" nữ tiên sinh dạy đám tiểu cô nương này cắm hoa ôn nhu giảng giải chỗ kỳ diệu của việc cắm hoa.
Ân Mịch Đường duỗi dài cổ đi nhìn hoa của Tiểu Đậu Đỏ sau khi được tiên sinh chỉ điểm. Trước đây Tiểu Đậu Đỏ đã tặng cho Ân Mịch Đường mấy bình hoa nàng tự tay cắm, vừa so sánh, Ân Mịch Đường không thể không nhận ra bây giờ Tiểu Đậu Đỏ cắm hoa càng đẹp hơn nữa rồi.
Nghĩ đến lời tiên sinh nói, Ân Mịch Đường ngắt lá cỏ, quyết định tự tay làm ra hai bình hoa đi tặng. Tặng cho hai vị "nhân sĩ thương tàn" trong cung! Nói làm là làm ngay. Nàng vén ống tay áo lên, vừa cố gắng nhớ lại những gì cần chú ý mà tiên sinh đã dạy qua, vừa phấn đấu với những hoa hoa cỏ cỏ trên bàn trước mặt.
Ân Mịch Đường vốn nghĩ cắm hoa là việc rất dễ dàng, nhưng làm thật rồi mới biết, chỗ nào cũng thấy không đúng. Nàng nhìn mấy bình hoa do tiên sinh cắm bày ở trước mặt, lại nhìn nhìn thành quả của những tiểu cô nương khác, sau lại nhìn hoa hoa cỏ cỏ loạn cào cào của mình, nàng bắt đầu gấp gáp lên.
Theo thời gian trôi đi, Ân Mịch Đường càng lúc càng gấp. Lúc nàng gấp gáp lên thì đầu mày đều xoắn lại, thế là tay gấp chân vội làm rơi mất một bình hoa. May mà ma ma trong cung có dự liệu trước, sợ những hài tử này làm vỡ bình hoa rồi cứa đứt tay, nên đã lót một tầng thảm nhung trên mặt đất. Cho nên lúc Ân Mịch Đường dùng sức đem hoa trong bình lấy ra, tuy đem miệng bình hoa Xà Đảm va chạm với mặt đất, bình hoa cũng chỉ va vào chân bàn mà thôi, cũng không vỡ thành một đống đồ nát được.
Bình hoa Xà Đảm:
Mấy tiểu cô nương trong phòng đều quay đầu lại nhìn nàng.
Ân Mịch Đường hé miệng, có chút ngượng ngùng ngồi xổm xuống nhặt bình hoa lên.
"Ân tứ cô nương đừng nhặt nữa, cho cô nương cái này này." Nữ tiên sinh đem bình hoa Tiên Hạc Vọng Vân cho nàng, lại phân phó tiểu cung nữ thu dọn chỗ này.
Ân Mịch Đường nắm lấy một đám hoa cúc nhỏ nhét vào miệng bình, nữ tiên sinh lắc đầu nói: "Cắm hoa phải phối hợp với bình, bình hoa lúc nãy của cô nương màu sắc đạm nhạt trang nhã, dùng hoa cúc nhỏ còn được. Mà cái bình này thì không hợp rồi."
Nữ tiên sinh tỉ mỉ dạy Ân Mịch Đường cách chọn hoa để phối hợp với bình hoa, Ân Mịch Đường nghe đến thập phần chăm chú, buổi học kết thúc, mấy cô nương khác đều kết bạn đi về, còn Ân Mịch Đường vẫn như cũ nghiên cứu làm sao để cắm hoa cho đẹp.
Nhìn bộ dáng Ân Mịch Đường nhón chân chăm chú cắm hoa, nữ tiên sinh lại yêu thích nàng thêm mấy phần. Nữ tiên sinh họ Bạch, tên Quế Lan. Vốn xuất thân cũng là thư hương môn đệ, nhưng trong nhà xuống dốc đến nỗi phải vào cung làm cung nữ. Sau này được Thái hậu tứ hôn, gả cho một người tốt. Nàng có tay nghề làm hoa cỏ tốt nên mới được mời vào cung dạy tiểu công chúa cắm hoa.
"Ân tứ cô nương không nên gấp gáp, lần đầu tiên tiếp xúc với những thế này mà làm được vậy đã là không tệ rồi. Làm nhiều rồi, ngày sau tự nhiên sẽ tốt thôi." Bạch Quế Lan ôn nhu khuyên nhủ, nàng là nói lời thật lòng, dù sao Ân Mịch Đường vẫn còn nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!