Chương 29: Mỗi Người Một Vầng Hào Quang

Mã Hưu nheo mắt cười gượng. Khung xương cô vốn thon dài, một lợi thế trời cho. Nhưng vì thói quen ngồi lâu nằm dài, mỡ bụng cứ âm thầm tích tụ, tạo nên vóc dáng cực kỳ "dễ gây hiểu lầm".

Cô không ít lần nhìn thấy Mâu Duyệt mặc đồ thể thao bó sát, nên thừa biết cơ bắp của con gái rắn chắc đến mức nào. Nếu tính theo tỷ lệ cơ và mỡ, cô nặng hơn con không chỉ đơn giản là 30 cân đâu!

"Xì xì, ai bảo mommy hỏi làm gì, giờ thì tự chuốc lấy đả kích nhé?" Mâu Duyệt cười không ngớt.

Ờ, đúng nhỉ! Ý cô là muốn thử bế Mâu Duyệt theo kiểu công chúa xem sao, để kiểm tra xem mình có thật sự "yếu gà" đến thế không!

Thấy Lão Mã nhìn mình như hổ đói rình mồi, cô bé Mâu Duyệt nuốt nước bọt, theo phản xạ đưa tay che ngực – một thao tác phòng thủ cần thiết của mọi cô gái biết yêu quý bản thân.

Mã Hưu bị hành động "gái nhà lành" của con chọc cười. Mâu Duyệt đúng là "khô cằn" thật, sao con bé chẳng thừa hưởng được chút ưu điểm nào của cô và nữ thần vậy nhỉ???

Không muốn đôi co thêm, Mã Hưu vươn móng vuốt, ra dáng thổ phỉ: "Để ta ôm thử cái nào."

"Tỉnh lại đi mommy! Người bị gì nhập vậy?" Mâu Duyệt vội đạp tay cô ra, "xoẹt" một tiếng co người tít lên đầu giường.

Mã Hưu thẳng thắn giải thích: "Ta muốn xem thử ta có bế nổi con không. Đương nhiên, ta chẳng có hứng thú gì ôm con đâu, chỉ là luyện tập trước để sau này còn ôm mẹ con."

"Ôm Công chúa á?" Mâu Duyệt liếc nhìn thân hình Mã Hư, lắc đầu nguầy nguậy. "Không phải con muốn đả kích mommy đâu, nhưng bế kiểu công chúa đòi hỏi thể lực cao lắm: lực tay, lực lưng, cả xuống tấn phải vững nữa. Chuyện này mommy đừng mơ..."

"Đừng coi thường ta thế chứ..." Mã Hưu tiu nghỉu. "Vẫn còn cứu vãn được đúng không? Nền tảng bẩm sinh của ta cũng đâu đến nỗi tệ, giờ bắt đầu tập luyện, chắc vẫn còn hy vọng chứ? Ngày mai ta sẽ tập theo con."

"Bài tập của con chủ yếu là để giữ dáng thôi. Nếu mommy chỉ muốn mở khóa kỹ năng 'ôm công chúa', thì cần phải có chương trình huấn luyện sức mạnh chuyên sâu hơn."

"Vậy cái nào mới phù hợp với ta?"

"Muốn tăng sức mạnh cốt lõi thì tập thể dục chỉ là phụ trợ thôi. Cần phải có dụng cụ và hệ thống huấn luyện bài bản."

"Dụng cụ? Vậy là phải đến phòng gym à? Đắt lắm!" Mã Hưu lắc đầu như trống bỏi. Cô còn đang tiết kiệm tiền mua đồ, để dành dụm lo chuyện cưới vợ nữa.

"Nhìn cái tính của mommy kìa, tiếc tiền thế thì làm sao mà tán được vợ! Thôi thì cứ tập cùng con trước đã, cũng tốt cho sức khỏe." Làm huấn luyện viên riêng cho Lão Mã ư? Mâu Duyệt chợt thấy ý tưởng này khá hay! Vừa hay có thể nhân cơ hội hành hạ mommy một phen, hê hê...

"Ừ, ta biết rồi." Mã Hưu ngoan ngoãn đáp lời.

Dù đôi lúc có hơi ngây thơ và ngốc nghếch, nhưng cô hiểu rằng, con đường theo đuổi vợ cần có một cơ thể khỏe mạnh làm hậu thuẫn. Cô bắt đầu hình dung về một tương lai mới, một tương lai tươi đẹp thuộc về gia đình ba người của họ!

...

Sáu tháng sau

"Dựa vào lý do gì mà lại nhường cơ hội này cho Mã Hưu? Tôi không quá bận tâm chuyện bài phát biểu khai giảng, nhưng mọi chuyện đã đến nước này, tôi chuẩn bị xong bản thảo rồi, giờ cô lại nói đổi người? Dựa vào đâu chứ?!"

Sở Tín chẳng hề kiêng dè mà trút hết nỗi bất mãn lên đầu cô phụ đạo viên. Lời lẽ này trong tình huống bình thường có thể bị xem là bất kính, nhưng thành tích xuất sắc và uy tín anh xây dựng được trong cộng đồng sinh viên chính là chỗ dựa vững chắc.

Đúng vậy, Sở Tín không chỉ là một "hot boy thể thao" đơn thuần. Anh nổi bật về mọi mặt trong khoa Mỹ thuật, điều này cũng đủ cho thấy mức độ cạnh tranh ở Đại học S.A. M gay gắt đến mức nào.

Cô phụ đạo viên kiên nhẫn giải thích: "Xem xét việc năm ngoái cậu đã đại diện phát biểu trong lễ khai giảng, ban lãnh đạo khoa vốn định chọn một gương mặt khác, nhưng vẫn chưa tìm được ai thực sự phù hợp."

"Tôi thừa nhận... Mã Hưu... quả thực rất xinh đẹp, nên cô ấy phù hợp hơn tôi, đúng không?" Dù đang trong thế cạnh tranh, Sở Tín vẫn không thể không bị nhan sắc của Mã Hưu thu hút. Nói cách khác, cô hoàn toàn là hình mẫu lý tưởng trong gu thẩm mỹ của anh ta...

"Xinh đẹp cái gì chứ, tôi chẳng thấy... Khụ khụ!" Cô phụ đạo viên nhận ra mình hơi lạc đề, vội chữa lại: "Ý tôi là, lãnh đạo khoa không nông cạn đến mức chỉ xét ngoại hình đâu. Viện trưởng Vương trong đợt dẫn đoàn đi khảo sát thực tế ở các nhà xuất bản lớn, đã biết được Mã Hưu có kinh nghiệm thực tiễn xã hội rất phong phú, nên mới đưa ra quyết định như vậy."

"Kinh nghiệm thực tiễn gì cơ?"

"Cô ấy sở hữu vô số tác phẩm đã được xuất bản số hóa, số lượng vượt xa cả những sinh viên năm tư sắp tốt nghiệp. Gần đây nhất, bộ truyện tranh《 bị loli chi phối hằng ngày 》đang cực kỳ nổi tiếng, cô ấy chính là tác giả. Lý do này đã đủ thuyết phục chưa?"

"Cái gì??? Là cô ấy ư???" Vẻ kinh ngạc hiện rõ trên gương mặt Sở Tín. Trong mắt anh, cô gái trông có vẻ bình thường, thậm chí hơi nhút nhát ấy lại chính là tác giả của bộ manga đang làm mưa làm gió kia...

Bộ《 bị loli chi phối hằng ngày 》hot đến mức nào ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!