Chương 124: Phiên ngoại: Góc nhìn của Mã Hưu

Tháng 2 năm 2030, những tia nắng đầu tiên của mùa đông ấm áp chiếu rọi xuống bên gối, thứ ánh sáng và nhiệt độ khác thường khiến mí mắt của ai đó đang ngủ mơ nói mê sảng khẽ run lên một cách không tự nhiên.

Mã Hưu không chịu nổi sự quấy rầy này, cô dùng bàn tay còn rảnh rỗi gãi gãi khuôn mặt đang ngứa ngáy.

"Ừm..." Cô khẽ rên rỉ hai tiếng, cố gắng nhấc mí mắt lên, nhưng cuối cùng chúng lại nặng nề sụp xuống.

Giấc mộng đẹp thì dễ tỉnh, xưa nay vẫn là đạo lý đó mà.

Mã Hưu vô cùng không cam lòng, trong mơ cô đã trải qua mười tám lần cầu hôn, cuối cùng cũng rước được nữ thần về dinh. Đang tiến hành đến khoảnh khắc tuyên thệ nhận giấy chứng nhận kết hôn đầy cao cả, vậy mà tất cả đều bị ánh nắng phiền phức phá hỏng!

Khó trách mặt trời và mặt trăng vĩnh viễn không thể nào gặp gỡ, bởi vì cái đồng chí mặt trời chẳng hiểu phong tình, chuyên phá hỏng chuyện tốt của người khác này đáng lẽ phải chịu kiếp độc thân!!!

Mã Hưu bực bội ngồi thẳng nửa người trên dậy, mỹ nhân khó cầu, chỉ có chăn ấm là không bao giờ rời bỏ mình...

Mã Hưu ôm chặt lấy chiếc chăn bông đã tụt xuống đến tận bắp đùi, dụi dụi mặt mình vào đó.

Khoan đã! Mùi của chiếc chăn này sao lại kỳ lạ như vậy, thay thế cho mùi cơ thể của cô lại là một mùi nước sát trùng vô cùng xa lạ.

Trước khi ký ức kịp trở lại, một bàn tay thon dài, trắng ngần đã đặt lên eo cô, lực tuy nhẹ nhàng nhưng không thể nào bỏ qua.

"A!!!" Mã Hưu hét toáng lên, quay đầu lại nhìn, trên giường không phải là nữ thần thì còn là ai vào đây nữa!

Mâu Chi Thanh xoa xoa mi tâm, nửa chống người dậy, thở dài: "Sáng sớm em hết tốc chăn rồi lại la hét ầm ĩ, em có thể bình thường một chút được không?"

"Em..." Ngàn vạn lời muốn nói đều nghẹn lại trong cổ họng, Mã Hưu lựa tới chọn lui mà vẫn không biết câu nào mới có thể diễn tả được hết tâm trạng vui mừng khôn xiết của mình lúc này.

Thì ra không phải giấc mộng đẹp dễ tỉnh, mà là tỉnh lại vẫn đang ở trong giấc mộng đẹp!

Cô đã nhớ ra tất cả rồi, nữ thần thật sự đã đồng ý lời cầu hôn của cô. Căn phòng xa lạ này chính là nơi nghỉ tuần trăng mật tân hôn của hai người.

Có lẽ trong một khoảng thời gian rất dài sắp tới, mỗi ngày thức dậy cô đều sẽ trải qua một hành trình cảm xúc kỳ diệu, từ buồn bã, mất mát đến vui mừng như điên.

Cảm giác lâng lâng, không chân thật này khiến Mã Hưu như thể bị nhấn nút tạm dừng, bất động đến cả lông mi cũng lặng im.

"Sao lại ngây ra vậy?" Mâu Chi Thanh khẽ đập vào vai cô. Ở bên cạnh Mã Hưu mỗi ngày đều có thể diễn ra một trò hề mới, tuy rằng cảm giác này cũng không tệ lắm.

Mã Hưu gãi đầu, toe toét cười ngây ngô: "Không phải thường có người trúng giải thưởng lớn rồi liền hóa điên sao? Em bây giờ cuối cùng cũng có thể đồng cảm được rồi, em hình như còn nghiêm trọng hơn nữa, đang ở vào cái ngưỡng sắp chết vì hạnh phúc đến nơi rồi."

"Dùng từ gì để hình dung cũng được, không nhất thiết phải nói đến chuyện sống chết như vậy." Mã Hưu thì không kiêng kỵ gì, nhưng Mâu Chi Thanh nghe xong thì đôi mày đẹp khẽ nhíu lại.

Mã Hưu còn định tiếp tục nói năng lung tung: "Em chỉ là muốn biểu đạt rằng hạnh phúc đã đến cực điểm, cho dù có chết ngay sau đó em cũng mãn nguyện..."

Mâu Chi Thanh ở trong chăn khẽ đá Mã Hưu một cái, liếc xéo cô: "Em có thôi đi không hả?"

"Được rồi, được rồi, làm gì có chuyện dễ dàng như lời đồn đại chứ? Mâu Mâu nhà ta học chính là toán học chứ không phải huyền học, sao lại mê tín như vậy." Mã Hưu nhoài người qua, vén lọn tóc mái của Mâu Chi Thanh lên, rồi hôn lên trán nàng. Ý thức được nữ thần khẩu thị tâm phi nhà mình trong lòng đang rất quan tâm đến mình, Mã Hưu vui mừng đến mức tinh thần phấn chấn hẳn lên.

"Lười nói chuyện với em, chị đi rửa mặt trước đây." Mâu Chi Thanh đẩy khuôn mặt to bự của cô ra rồi xoay người xuống giường.

"Mâu Mâu, lát nữa ăn sáng xong chúng ta ra bờ biển đi dạo nhé?"

"Ừm."

Ánh mắt si mê của Mã Hưu dõi theo từng bước chân, cho đến khi Mâu Chi Thanh biến mất ở khúc quanh của căn phòng.

Mâu Mâu lạnh lùng vẫn trước sau như một... Mã Hưu nheo mắt lại, như vậy rất hợp ý mình. Đối với bất kỳ ai cũng không hề tỏ ra thân thiện, lạnh lùng đối đãi, Mâu Mâu vô hình trung đã giúp mình loại bỏ đi rất nhiều phiền phức đến từ các tình địch........

Chuyến du lịch trăng mật, với cá tính thích khoe khoang của Mã Hưu, nhất định phải tổ chức thật long trọng, thật hoành tráng. Du lịch toàn cảnh Đông Á? Hay du lịch mười nước châu Âu?

Thế nhưng cuối cùng hai người chỉ chọn một thị trấn ven biển bình thường ở trong nước để trải qua kỳ nghỉ phép cưới xin vốn không dễ gì có được này đối với Tiểu Mã tổng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!