Mệnh lệnh của Nguyên soái
Edit: Vickiee
Beta: Myumyu
Tại đại sảnh tòa thị chính Bộ chỉ huy quân đội phía Nam của loài người. Vào lúc nửa đêm, lính gác đang trong phiên trực yên lặng đứng sừng sững dưới lầu. Màn đêm yên tĩnh đến vậy, không ai phát hiện ra sự khác thường trong phòng chỉ huy.
Tay chân Tiết Tư lệnh đều bị trói chặt, một con dao găm kề trên cổ ông. Tuy nhiên, điều này cũng không thể ngăn cản ông ta phẫn nộ rít gào: Bọn phản bội!
Mấy binh lính loài người cất giọng trầm trầm cười nhẹ, một người trong đó nói:
"Chúng tôi là những quân nhân trung thành nhất."
Một người lính khác cười nhạo:
"Vẫn còn tưởng bọn tôi là con người sao?"
Tiết Tư lệnh khiếp sợ nhìn bọn họ, lập tức nói không ra lời.
Hứa Mộ Triều khoát tay, đám lính lui xuống. Cô lẳng lặng nhìn ông ta nói:
"Tiết Tư lệnh, hôm nay tùy tiện ghé thăm, đúng là việc bất đắc dĩ. Tôi vì hòa bình mà đến. Thú tộc chúng tôi cũng không muốn…."
Tiết Tư lệnh lạnh lùng cắt ngang lời cô:
"Tôi sẽ không tin tưởng mấy lời dối trá của cô!"
Hứa Mộ Triều cũng không nóng giận, lại mỉm cười nhấn mạnh thành ý của mình một lần nữa. Thế nhưng Tiết Tư lệnh căn bản nghe không vào, kiên quyết nhắm hai mắt lại, từ chối nói chuyện.
Đối với người như vậy, lấy cái chết ra uy hiếp chắc ông ta cũng không sợ ? Hứa Mộ Triều không nổi giận, bởi cô đã sớm đoán được sẽ có kết quả này.
Giết hắn nhé? một người lính hỏi.
Hứa Mộ Triều lắc đầu:
"Chúng ta đến phòng chỉ huy xem xem."
Cô nhờ Zombie khôi phục hình người che dấu, vụng trộm lẻn vào nơi này kì thật là một hành động vô cùng nguy hiểm. Tuy rằng đã bắt Tiết Tư lệnh làm con tin. Lỡ như có chuyện gì bất thường, sẽ lập tức bị lính canh bên ngoài phát hiện.
Phải làm sao để có thể chế phục ba vạn binh lính này với tổn thất nhỏ nhất đây?
Sau chiếc bàn tròn của phòng chỉ huy rộng lớn, tám màn hình tinh thể lỏng trong suốt màu xanh nhạt được treo lơ lửng, lúc này đang trong trạng thái nghỉ.
Đối diện bàn tròn, là một loạt thiết bị máy tính được sắp xếp liên tiếp liền sát nhau, cũng biểu hiện trạng thái chờ.
"Đây là hệ thống chỉ huy tác chiến."
Một Zomhie cao lớn nhã nhặn bỗng nhiên cất lời.
Hứa Mộ Triều gật đâu:
"Tôi biết. Đáng tiếc là không biết dùng, nếu không…."
Zombie kia liền tiến lên: Tôi có thể dùng
Hứa Mộ Triều nhướng mày.
Zombie kia cười cườitự giễu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!