Tên của vua.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Zombie bỗng nhiên nâng bàn tay tái nhợt phủ kín những hoa văn hình bướm lên, cởi áo giáp, lộ ra nửa thân trên.
Hứa Mộ Triều trừng lớn mắt —— phần lưng của hắn cực kì khủng bố. Làn da tái nhợt, cứng rắn, tấm lưng đầy những hoa văn chìm hình bướm dữ tợn. Mấy vết sẹo thật sâu màu hồng nâu, uốn lượn rối rắm trên người hắn, cho thấy hắn từng trải qua lễ rửa tội của vô số cuộc đại chiến.
Cô quả thực không dám nghĩ, khuôn mặt hắn, sẽ đáng sợ đến cỡ nào?
Nhưng mà, cởi quần áo?
Hứa Mộ Triều nghi hoặc, tên Zombie khủng bố này lại làm một chuyện không thể tưởng tượng được —— hắn cũng không quay đầu lại giơ tay lên, chuẩn xác ném áo giáp bạc lên trên người Hứa Mộ Triều, hoàn toàn che khuất thân thể cô.
Cô nao nao — tên zombie này cố ý hay vô tình đây?
Hắn đang tuyên bố, cô đã là đồ ăn trong dĩa của hắn, bất cứ kẻ nào cũng không được nhúng tay sao?
Zombie? Sắc mặt Minh Hoằng cứng lại.
Giọng nói của thủ lĩnh Zombie lạnh lùng mà ngạo mạn, khàn khàn khủng bố đến lạ thường: Mày là ai?
Minh Hoằng cười lạnh một tiếng, cũng không trả lời, chỉ lạnh lùng nói:
"Tao đến địa bàn của mày, chỉ vì người phụ nữ này. Giao cô ta cho tao, chúng tao sẽ đi ngay. Nếu không…."
Hứa Mộ Triều biết lời uy hiếp của Minh Hoằng rất có trọng lượng. Chỉ là, Zombie hiểu được thế nào là sợ hãi hay lùi bước sao?
So với Zombie, cô thà đồng ý đi cùng Minh Hoằng!
Thế nhưng thủ lĩnh Zombie lại không hề nhúc nhích. Hắn liếc nhìn Minh Hoằng một cái, chậm rãi nâng cánh tay lên!
Chỉ là một động tác nâng cánh tay đơn giản, lại làm cho người ta cảm giác được sự lạnh lùng dứt khoát của kẻ nắm quyền sinh sát, càng khiến cho lòng người run sợ.
Hắn muốn làm gì?
Sẽ nhanh chóng có đáp án thôi——
Hơn mười chiếc mô
-tô điện, giống như được quân vương gọi về, từ đằng sau cánh rừng bay vọt ra, ầm ầm đáp xuống mặt đất! Chấn động cả thung lũng! Kỵ binh zombie mặc áo giáp màu đen, vai vác súng cối laser, lần lượt nhảy xuống mô
-tô, không một tiếng động xếp thành hàng sau lưng thủ lĩnh.
Giống như chỉ cần hạ lệnh một tiếng, bọn chúng sẽ liều lĩnh, tiêu diệt bất kì kẻ nào có ý đồ cản trở.
Tuy rằng những bộ binh zombie còn chưa đến, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để chống lại Minh Hoằng. Thực lực hai bên tương đương, không thể phân thắng bại.
"Chết, hoặc để cô ấy lại."
Giọng nói trầm khàn như máy nghiền, lại vang lên. Thủ lĩnh zombie khoanh tay đứng thẳng, lạnh lùng mà ngắn gọn đưa ra tối hậu thư.
Minh Hoằng liếc Hứa Mộ Triều một cái, trầm lặng một lát, cuối cùng cũng nâng cánh tay lên.
Người máy lập tức thu hồi vũ khí, lục tục lên xe.
Minh Hoằng bước lên phía trước xe tăng, gằn từng tiếng nói với Zombie:
"Cô ấy là của tao. Nếu mày ăn cô ấy, tao nhất định sẽ tìm được mày, mổ bụng phanh thây mày ra."
Thủ lĩnh Zombie không lên tiếng, khuôn mặt hắn giấu sau mũ giáp, không ai có thể nhìn thấy được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!