Nguyên tắc cơ bản.
Edit: Loyal
Beta: Myumyu
Có lẽ vừa lòng đối với thái độ của cô, Minh Hoằng cười nhạt, khoanh tay nhìn biển khơi, nửa buổi cũng không nói thêm câu nào.
Trong lòng Hứa Mộ Triều lại vô cùng sốt ruột — Không rõ Minh Hoằng định đối xử với cô ra sao, cô phải nghĩ cách dẫn mọi người chạy trốn trong vòng hai ngày này! Mấy ngày nay giả dạng làm phần tử cuồng nhiệt với chủ nghĩa duy vật máy móc, ngay cả cô cũng chịu đủ rồi. Sợ rằng bỗng nhiên Minh Hoằng đưa ra ý muốn cải tạo bộ phận nào đó của cô, cô sẽ không chịu được nữa, để lộ sơ hở.
"Nghe nói gần đây, loài người thắng zombie?" Đột nhiên Minh Hoằng hỏi.
Đây là lần đầu tiên hắn hỏi đến tình hình trên mặt đất, Hứa Mộ Triều gật đầu "Đúng, nhưng mà chiến tranh vẫn còn chưa kết thúc."
Minh Hoằng cười cười "Tốt lắm."
Hứa Mộ Triều không rõ ý của hắn. Nghĩ lại, nếu như hắn do Tây Lạc Thanh Huy – nhà khoa học loài người lưu vong chế tạo, chẳng lẽ Tây Lạc Thanh Huy vẫn muốn đánh thắng loài người như cũ? Bọn họ có thể trung thành với loài người không?
Nhân cơ hội này, cô hỏi "Nghe nói loài người có một nhà khoa học rất nổi tiếng, tên là Tây Lạc Thanh Huy. Hình như cũng đặc biệt am hiểu chủ nghĩa duy vật máy móc, tướng quân có biết không?"
Minh Hoằng thản nhiên nói "Có đọc qua người này trong sách." Chợt quay đầu nhìn về phía cô "Chẳng lẽ cô không tin vào năng lực cải tạo của tôi, định đi tìm ông ta?"
Trên mặt hắn lộ ra thần sắc châm chọc "Tôi đã đọc lý luận của ông ta. Nếu cô so sánh ông ta với tôi, tôi không thể không nói đó đúng là sỉ nhục tôi."
Chuyện này khiến Hứa Mộ Triều lắp bắp kinh hãi.
Cô hơi trầm tư, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề "Trên thực tế, tôi nghĩ các anh là do ông ta chế tạo. Dù sao, ông ta cũng là chuyên gia ưu tú nhất đại lục."
Bỗng nhiên Minh Hoằng giơ tay, ngón tay lạnh lẽo chuẩn xác nắm cằm Hứa Mộ Triều, ánh mắt hơi âm u "Hứa, cô không gạt tôi chứ?"
Trong lòng Hứa Mộ Triều chấn động "Có ý gì? Đương nhiên tôi sẽ không lừa tướng quân."
Minh Hoằng nhìn cô, gằn từng chữ "Như vậy, một luận giả máy móc tối cao, làm sao có thể cho rằng, loài người thấp kém, lại có năng lực chế tạo ra được người máy trí năng cao cấp nhất chứ?"
Trong nháy mắt, tim Hứa Mộ Triều đập nhanh hơn, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh giận dữ "Logic của anh rất kỳ quái! Anh là người máy đầu tiên trên đảo này, vậy thì ai chế tạo ra anh."
Minh Huy có nói, tất cả bọn họ, đều là do Minh Hoằng sản xuất ra, lần lượt chế tạo. Minh Hoằng là người máy đời thứ nhất.
"Tuy rằng tôi không biết ai ban sinh mệnh cho tôi, nhưng đương nhiên, cũng là một người máy cao cấp." Minh Hoằng khinh miệt nhìn cô.
Hứa Mộ Triều lắc đầu "Nếu người máy chỉ có thể chế tạo người máy, như vậy người máy cao cấp đầu tiên, là do ai chế tạo?"
Đột nhiên Minh Hoằng nhíu mày, suy nghĩ rồi nói "Chẳng lẽ người máy đầu tiên, không thể là kết quả tự tiến hóa sao? Có lẽ một dạng thể sống nào đó, tiến hóa thành người máy có trí năng đầu tiên, sau đó chế tạo ra tôi."
Hứa Mộ Triều nao nao.
Minh Hoằng thấy cô không đáp được, cười nhạt "Hứa, đừng hoài nghi giá trị của người máy. Chúng ta có tốc độ tính toán hùng mạnh, lực công kích, cuộc sống vĩnh hằng, không ngừng tối ưu hóa sinh mệnh, đã chứng tỏ hết tất cả rồi."
Hứa Mộ Triều trầm tư một lát, lại ngẩng mặt lên lần nữa "Anh cảm thấy người máy cao cấp đầu tiên, có cần tuân theo nguyên tắc cơ bản của người máy không?"
Minh Hoàng đáp lại không hề suy nghĩ "Đương nhiên! Nguyên tắc cơ bản chính là mục đích tồn tại căn bản của chúng tôi."
Sức nắm của hắn chợt gia tăng, ngay tức khắc dưới cằm Hứa Mộ Triều cũng xuất hiện thêm mấy vạch đỏ. Nhưng cô nhịn đau, tiếp tục nói "Tướng quân, vậy thì mâu thuẫn rồi. Nguyên tắc cơ bản rõ ràng là mệnh lệnh, là hướng dẫn hành động, bị người ta viết vào để khống chế trình tự. Kết quả tiến hóa tự nhiên, ví dụ như loài người, ví dụ như các loài động vật khác, cũng không có nguyên tắc cơ bản như vậy.
Nếu… Người máy đầu tiên cũng cần tuân theo, vậy hắn nhất định sẽ không phải là kết quả tiến hóa tự nhiên."
Cô nhìn Minh Hoằng, giọng nói vừa chậm vừa nặng nề"Minh Hoằng, anh có phải là người máy cao cấp đầu tiên không? Người chế tạo ra anh, có lẽ căn bản cũng không phải là người máy đâu."
Minh Hoằng nhìn cô khiếp sợ, trong nháy mắt đôi mắt đỏ lạnh lùng như băng. Hắn hoàn toàn bình tĩnh lại, sắc mặt u ám nhìn Hứa Mộ Triều chằm chằm. Trừng đến mức làm trong lòng cô dâng lên từng đợt kinh sợ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!