Chương 37: Anh Biết Hậu Quả Khi Lừa Dối Tôi Chứ

Tầng 4, bệnh viện nhân dân thứ ba của thành phố A.

Triển Tử Hàng đang chơi game trên điện thoại, cửa bị gõ cốc cốc cốc ba lần.

Anh ta tưởng y tá đến kiểm tra phòng, không kiên nhẫn nói

"Đợi tôi tí, đánh nốt trận đã."

Nguyễn Tri Mộ không lên tiếng, bước đến, để giỏ hoa quả cạnh đầu giường.

Triển Tử Hàng liếc thấy đối phương đang đi giày thể thao nam, ngước mắt nhìn, ngây người:

"Mộ...! Mộ Mộ...! Em đến thật à."

Lúc đó anh ta gửi ảnh và địa chỉ cho anh, có điều chỉ là thử thôi không chắc chắn Nguyễn Tri Mộ có đến thật không.

Nguyễn Tri Mộ mặt không biểu cảm:

"Thấy anh không vấn đề gì, tôi về đây."

Triển Tử Hàng bắt lấy tay anh, nước mắt lưng tròng.

Trong mười phút tiếp theo, một câu chuyện tình lãng mạn cảm động tuyệt thế có một không hai được dàn dựng trong phòng bệnh.

Tóm lại, Triển Tử Hàng một lần nữa nhắc lại rằng anh ta không ngoại tình, đồng thời diễn một cách xuất thần rằng hơn một tháng qua anh đã nhớ nhung anh và đau khổ như thế nào.

"Anh biết em chỉ muốn anh trả tiền, nhưng quan hệ giữa chúng mình, chắc chắn không chỉ là quan hệ tiền bạc lạnh lẽo đó. Thế nên anh đã lấy chiếc vòng cổ mà anh đã mua cho em trước đây, chỉ để tận tay trao nó cho em và thể hiện tình cảm của anh dành cho em."

"Ai biết được ở ngã tư đường Cảng Khẩu, hoạ từ trên trời rơi xuống, anh bị một chiếc ô tô chạy quá tốc độ đâm gãy chân."

"Anh nghĩ, có lẽ đây là phép thử mà ông trời dành cho mình. Sau khi vượt qua khó khăn, tình cảm chúng mình sẽ càng ngọt ngào hơn."

"Anh sẽ không vì thế mà trách em, vì tại anh đáng đời, đây là sự trừng phạt vì trước đó đã làm tổn thương em."

Giữa đoạn xen kẽ tiếng nghẹn ngào nức nở, nước mắt bắn tung toé, cùng với sự thổ lộ tình cảm quá trớn.

Trong lúc đó anh ta muốn ôm Nguyễn Tri Mộ nhưng Nguyễn Tri Mộ nhanh nhẹn lách đi, trốn thoát.

Nguyễn Tri Mộ ra ngoài tìm y tá nói chuyện, được biết Triển Tử Hàng không phải bị đâm ở đường Cảng Khẩu lúc đến nhà anh mà là bị đâm ở hướng ngược lại trên đường Học Viện.

Lúc bị đâm không mang theo vòng cổ, mà sau khi đến bệnh viện, sinh sự với tài xế gây tai nạn mới sực nhớ ra một chuyện, vội gọi điện nhờ bạn mang đến.

Nguyễn Tri Mộ cũng đoán được phần nào.

Khả năng là Triển Tử Hàng bị đâm gãy chân là ngoài ý muốn nhưng không muốn uổng phí nên vừa hay lợi dụng chuyện này, nói vì đưa đồ cho anh mới bị tai nạn, mượn cớ vớt vát tình cảm giữa hai người.

Mà vớt vát tình cảm cũng chỉ là giả nhân giả nghĩa, dây dưa nợ nần, dỗ ngọt để anh tiếp tục làm cây ATM rút tiền mà thôi.

Nguyễn Tri Mộ về phòng bệnh, nghe Triển Tử Hàng thổ lộ sến rện dài dòng, ngoáy ngoáy tai, qua loa đáp: Ừ ừ biết rồi.

Triển Tử Hàng đưa dây chuyền cho anh.

Anh cầm lấy xem, tạm thời không nhận ra là hàng thật hay hàng giả, có điều vẫn nhận lấy.

Hai bên đều hiểu ý tứ của hành động này, nhận lấy thể hiện tình cảm có thể xoay chuyển.

Mắt Triển Tử Hàng sáng lên.

Đúng lúc này, điện thoại của Nguyễn Tri Mộ đổ chuông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!