Chương 27: Có Cảm Thấy Đêm Khuya Cô Đơn Không

Sau hôm trịnh trọng chia tay, Triển Tử Hàng trở nên ủ rũ hẳn.

Nguyễn Tri Mộ đi học, thỉnh thoảng bắt gặp, ánh mắt anh ta luôn né tránh, chân bước thoăn thoát như thể sợ bị anh gọi lại.

Có hai nguyên nhân giải thích cho biểu hiện chán chường của Triển Tử Hàng, một là bị đả kích khi chia tay, hai là sợ anh giục trả tiền.

Nghĩ đến việc ngày trước Triển Tử Hàng bám dính anh không thôi, Nguyễn Tri Mộ nghiêng về khả năng sau hơn.

Chuyện chia tay, đương nhiên không thể giấu được Nghiêm Việt.

Hiện giờ Nguyễn Tri Mộ cố ý hạn chế nói chuyện riêng tư với hắn, nhưng không hiệu quả lắm.

Nghiêm Việt quá tinh ranh, phát hiện Triển Tử Hàng không đến quấy rối ngày đêm nữa liền đoán ra ngay.

Lúc đó họ đang ăn tối, chè đậu xanh và bánh nướng Sơn Đông*.

Nghiêm Việt nhấp một ngụm chè:

"Cho nên bây giờ anh độc thân rồi."

Nguyễn Tri Mộ: Ừ.

Nghiêm Việt nuốt chè đậu xanh xuống, yết hầu chuyển động:

"Có cảm thấy đêm khuya cô đơn không."

Nguyễn Tri Mộ: ?

Đâu ra kiểu nói tục tĩu này vậy.

Mặt lạnh lùng như Nghiêm Việt, nói ra bốn chữ đêm khuya cô đơn như không khiến Nguyễn Tri Mộ cảm giác bị người ta lột sạch quần áo ném lên bàn thí nghiệm nghiên cứu con người.

Nguyễn Tri Mộ:

"Phải luôn ghi nhớ, cậu là..."

"Tôi chưa thành niên, minority, biết rồi." Nghiêm Việt đáp:

"Nhưng chưa thành niên chỉ là chưa đủ mười tám tuổi, không phải bị lãnh cảm, không phải năng lực có vấn đề, càng con mẹ nó không phải cấm dục. Sao anh lại nghĩ tôi không hiểu những điều này?"

Nguyễn Tri Mộ: ...

Anh không phải cảm thấy Nghiêm Việt không hiểu, chỉ là trong vai trò người giám hộ, vô thức coi Nghiêm Việt là một đứa trẻ, tránh nói chuyện người lớn với hắn.

Nghiêm Việt:

"Nói chuyện với anh xàm thật đấy, hạn chế cái nọ hạn chế cái kia...! Anh không nói với tôi, tôi đi tìm người khác, tìm người bằng lòng nói chuyện này với tôi."

Nguyễn Tri Mộ ngay lập tức cảnh giác: Ai?

Nghiêm Việt thờ ơ:

"Không phải anh không muốn nói sao, tôi nói với anh làm gì."

Nguyễn Tri Mộ nghĩ ngay đến

"người đàn ông trưởng thành" mà Nghiêm Việt yêu thầm.

Lần trước hiểu nhầm người đó là Lục Tuyết Phong, về sau mới biết không phải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!