Chương 9: Tam Gia Thật Tốt

{09}

A huynh là khách, Cố Thừa Ngôn tiếp đãi.

Ngài ấy không uống rượu, nhưng rót rượu cho a huynh, còn hỏi a huynh áp tiêu đã đi qua những nơi nào.

Những gì a huynh nói, ngài ấy đều có thể tiếp lời, nói đến nơi nào đó, còn rành rẽ hơn cả a huynh.

"A huynh vẫn còn áp tiêu sao?" Cố Thừa Ngôn hỏi.

"Ừm, kiếm tiền tốt hơn đi săn, chuyến này đến kinh thành, định mang ít đồ lặt vặt về xem có bán được không. Nếu buôn bán được, ta định đi thêm mấy chuyến, đợi kiếm được bạc rồi, sẽ đưa cả nhà đến kinh thành định cư."

Nhưng kinh thành lớn, không dễ sống.

"Ở nhà a huynh, là cháu trai hay cháu gái." Cố Thừa Ngôn lại hỏi.

"Là một thằng nhóc nghịch ngợm, lần này biết ta đến kinh thành, cứ đòi theo tìm cô cô của nó."

Ta nghe A huynh nói, lòng vừa vui vừa nhớ nhung, cầm đũa gắp thức ăn cho huynh ấy và Cố Thừa Ngôn.

"Đến kinh thành cũng tốt, ta có một căn nhà trống ở bên ngoài, có thể cho mọi người vào ở, nếu đứa bé muốn khai tâm đọc sách, ta có thể tiến cử một hai nơi."

Tay a huynh đang cầm chén rượu run lên.

Rượu đổ ra bàn.

Huynh ấy vội dùng tay áo lau:

"Muội phu, cái này, cái này, cái này sao được chứ…"

"Sao lại không được? Căn nhà đó, ta định mấy ngày nữa sang tên cho Du Vãn, huynh là ca ca của nàng ấy, huynh trưởng ở nhà trống của muội muội thì có sao đâu? Cháu trai của nàng ấy chính là cháu trai của ta, tìm cho cháu trai một phu tử, cũng chỉ là chuyện dễ như cái nhấc tay mà thôi."

Nhưng nhưng nhưng… A huynh lắp bắp không nói nên lời.

Ta lại cười tít mắt, vội nói:

"Tạ ơn Tam gia, Tam gia, ngài thật tốt."

Lại vội gắp thức ăn, múc canh cho ngài ấy.

Ta thề, sau này sẽ hầu hạ ngài ấy thật tốt, ngày ngày cầu ông trời cho ngài ấy sống lâu trăm tuổi.

Cố Thừa Ngôn cười nói:

"Du Vãn cũng ăn đi, a huynh cứ tự nhiên."

Khi a huynh đi, bước chân huynh ấy như bay trên mây.

Huynh ấy nhỏ giọng nói với ta:

"Phải ăn ở tốt với muội phu, đừng chê ngài ấy thân thể không khỏe, ngài ấy đối tốt với muội, đó mới là tốt thật."

Ta gật đầu mạnh.

Ta chắc chắn sẽ sống tốt với Cố Thừa Ngôn.

Tuyệt đối sẽ không phụ lòng ngài ấy.

"A huynh, chậu hoa trà kia muội nuôi tốt lắm rồi, đợi đến tháng một tháng hai năm sau sẽ nở hoa, a huynh lúc đó nhất định phải đưa nhũ mẫu, tẩu tẩu, Đại Oa đến xem. Nếu thật sự là giống quý hiếm, chúng ta sẽ bán nó, đổi thành bạc, mua bút mực giấy nghiên cho Đại Oa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!