{16}
"Tam gia, nói đến nhân tình, vậy vì sao chúng ta không tặng lễ vật là bạc?"
"Vàng bạc có giá, tình nghĩa vô giá, ta gửi họ ba hay năm lượng bạc thì không ra gì, gửi tám mươi hay một trăm lượng lại giống như hối lộ, ta gửi một bức họa của mình, với người khác có lẽ đáng giá ngàn vàng, nhưng với ta, chỉ là một bức họa mà thôi."
Thật là cao siêu.
Nhưng ta biết Cố Thừa Ngôn thanh cao chính trực, đâu thèm làm những chuyện hối lộ, luồn luồn cúi cúi đó.
Sau này ta cũng phải làm người, làm việc như ngài ấy.
Lòng dạ rộng mở, bất khuất kiên cường, tâm mang thiện niệm.
Ăn xong tiệc cưới, ở lại trấn nhỏ một đêm, Cố Thừa Ngôn nói muốn đến một huyện thành thăm người bạn đồng môn của ngài ấy.
Người bạn này trước đây giao hảo rất thân với ngài ấy, sau khi đỗ đạt công danh, làm quan, được hoàng thượng phái đến huyện thành làm huyện lệnh.
Từ lời nói của ngài ấy, ta có thể nghe ra sự hoài niệm về quá khứ, sự quan tâm cho người bạn này.
Tam gia .
Ừm?
"Ngài nhất định sẽ khỏe lại."
Cố Thừa Ngôn ngẩn người, rồi cười xoa đầu ta.
"Du Vãn nhà ta, là cô nương đặc biệt nhất ta từng gặp."
Ta có gì đặc biệt chứ?
Cô nương như ta nhiều vô kể.
Chẳng qua là ngài ấy đã cho ta sự quyến luyến, khiến ta trở nên tốt hơn từng chút một mà thôi.
Bạn của Cố Thừa Ngôn hẳn là một vị quan thanh liêm, bởi vì huyện thành huynh ấy quản lý, ngay lúc đặt chân đến đã cảm thấy sự khác biệt.
Dân chúng hay thương nhân qua lại, trong mắt họ dường như có ánh sáng, tràn đầy hy vọng vào tương lai.
Đến khi chúng ta gặp nười thật.
Đối phương mặc một bộ y phục nửa cũ nửa mới, dáng vẻ thư sinh, thấy Cố Thừa Ngôn, trước tiên ngẩn người, rồi đỏ mắt gọi: Minh Ngọc huynh.
Cố Thừa Ngôn, tự là Minh Ngọc.
Huynh ấy lại nhìn ta, cười hỏi Cố Thừa Ngôn: Đây là đệ muội sao?
"Chính là nội tử (vợ), Du Vãn, đây là Hàn đại ca."
Ta lập tức hành lễ:
"Bái kiến Hàn đại ca."
Hàn huyện lệnh cười, vỗ vai Cố Thừa Ngôn:
"Tiểu tử nhà ngươi có phúc thật."
"Đệ muội, mau vào trong."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!