{14}
Trang viên này rất lớn, có mấy chục hộ dân, tạo thành một thôn làng.
Những người này đều sống bằng cách thuê đất của trang viên, tức là ruộng đất của chúng ta đều cho họ thuê, họ nộp một đến hai phần mười lương thực.
Họ là tá điền của Cố gia, sau này là tá điền của chúng ta.
"Họ có được coi là lương dân không?"
Cố Thừa Ngôn gật đầu.
Quản sự của trang viên là một ông lão gầy gò, ông ấy đã đến tuổi biết mệnh trời (
- tri thiên mệnh, 50 tuổi), ba nhi tử đều đã thành gia lập thất, cháu trai, cháu gái cũng có mấy đứa, coi như con cháu đầy đàn.
Cả gia đình họ sống ở tiểu viện bên cạnh chính viện.
"Sớm nhận được tin Tam gia sắp đến, lão nô đã cho người quét dọn trong ngoài nhà cửa, địa long ở chủ viện cũng đã đốt lên rồi."
Lúc ông ấy nhìn ta, trước tiên là hành lễ, lại cung kính hỏi: "Thiếu phu nhân có kiêng khem món gì không? Hay thích ăn gì?"
Ta nhìn Cố Thừa Ngôn.
Ngài ấy bất đắc dĩ nói: "Đi xem ở con suối nhỏ, có bắt được mấy con cá không, nấu một nồi canh cá suối đậu phụ, thêm mấy món ăn kèm. Thiếu phu nhân không kiêng khem món gì, chỉ là đừng quá cay là được."
"Vâng."
Ở trang viên không chỉ có quản sự, còn có hai bà tử và gia đình của họ, coi như là phó quản sự.
Khắp nơi trong trang viên đều được dọn dẹp sạch sẽ, trông rất thoải mái, chủ viện được đốt địa long, vào phòng liền ấm áp, dễ chịu vô cùng.
"Căn nhà này thật thoải mái."
Mười năm ở thôn trang kia, ta chưa từng ở trong căn nhà thoải mái như vậy.
Những bà tử kia cũng chưa từng cung kính với ta.
Canh ngọt trang trại mang lên ta cũng thấy ngon, bánh lúa mì (
- mạch ba) làm cũng ngon.
Nhất là nướng bánh lúa mì trên than hồng, nướng cháy bên ngoài, ngọt giòn, thơm phức.
Canh cá suối đậu phụ càng thêm mỹ vị, ta ăn liền hai bát, nếu không phải Cố Thừa Ngôn ho mấy tiếng nhắc nhở ta, ta còn có thể ăn thêm một bát nữa.
"Hồ thúc, trưa mai chúng ta vẫn ăn cá suối nấu đậu phụ chứ?"
"Nếu thiếu phu nhân thích, lão nô bảo nhà bếp làm. Thiếu phu nhân cũng có thể thử món cá suối chiên, chiên cả xương cũng giòn tan."
Ta nghe vậy liền rất mong chờ.
Ta từng ăn cá khô nhỏ mà a huynh mang từ bên ngoài về, cũng giòn tan, cắn một miếng, cả xương cũng nhai được.
"Vậy ngày mai Hồ thúc cứ tự sắp xếp đi ạ."
Ta muốn ăn hết những món ngon ở trang viên một lượt, rồi mới quyết định xem ta thích món nào nhất, sau đó ăn thêm mấy lần nữa.
Ta và Cố Thừa Ngôn ở hai gian liền kề, hơn nữa ở trang viên này không ngủ trên giường thông thường, mà là một loại giường sưởi (loại giường xây bằng gạch, có thể đốt lửa sưởi ấm hoặc dẫn khí ấm vào bên dưới.)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!