Chương 11: Bắt Đầu Học Chữ

{11}

Trong viện của Cố Thừa Ngôn, ta có một phòng sách riêng, bút giấy nghiên mực trên bàn sách là do Cố Thừa Ngôn dẫn ta đến kho của Cố phủ, tự tay ta chọn.

Đủ màu sắc rất tinh xảo đẹp mắt, ta rất thích.

Ngày mai là ngày ta chính thức khai tâm học chữ, ta ngủ sớm hơn ai hết, nhưng trằn trọc trên giường không ngủ được.

Khó khăn lắm mới ngủ thiếp đi, lại tỉnh dậy hỏi Tứ Nguyệt:

"Giờ nào rồi? Trời sáng chưa?"

Dậy cũng sớm hơn ai hết.

Mặc quần áo chỉnh tề, ăn sáng xong, đến phòng sách ngồi chờ.

Ngồi không yên thì sờ chỗ này, mó chỗ kia, cầm khăn tay lau chỗ này, lau chỗ kia.

Đợi Cố Thừa Ngôn dậy, ta đã lau phòng sách một lượt.

Nghiên mực, đồ rửa bút đều rửa mấy lần rồi.

Tam gia.

"Chúng ta bắt đầu thôi."

Ngài ấy đứng sau lưng ta, nắm tay ta, viết tên ta lên giấy Tuyên.

Du Vãn.

"Mạc đạo tang du vãn, vi hà thượng mãn thiên (Đừng nói bóng chiều đã muộn, ráng chiều vẫn rực trời)."

Ngài ấy nói tên ta, hẳn là xuất phát từ câu thơ này.

Ta không hiểu ý, huynh ấy liền giải thích cho ta, câu này mang nghĩa: đừng bỏ dở giữa chừng, dù già rồi, cũng có thể làm được việc.

Rồi nắm tay ta, viết thêm mấy câu:

"Nữ nhân cũng nên tự tôn tự trọng, tự mình vươn lên không ngừng, cố gắng tiến bộ."

"Du Vãn, đây là kỳ vọng của ta đối với nàng, ta hy vọng nàng có thể làm được những lời này, tự tôn tự yêu bản thân mình, cố gắng nỗ lực, không ngừng tiến bộ."

"Bởi vì ta không thể ở bên nàng nhiều năm, cũng không thể bảo vệ nàng cả đời, sau khi ta không còn, nàng phải dựa vào chính mình."

"Những thứ ta để lại cho nàng, cũng phải có bản lĩnh, nàng mới giữ được."

Ta ôm chặt ngài ấy, khóc nức nở trong lòng ngài ấy:

"Vậy ngài nhất định phải sống thêm mấy năm, ta hơi ngốc, không học nhanh được. Ngài phải sống thêm mấy năm, dạy ta thành tài mới được, ngài phải chịu trách nhiệm với ta."

Một lúc lâu sau ngài ấy mới thở dài nói: Được.

Ta sai người đóng khung những chữ Cố Thừa Ngôn viết rồi treo trong phòng, mỗi ngày đều nhìn, để tự mình khích lệ.

Trí nhớ của ta rất tốt.

Học Tam Tự Kinh cũng rất nhanh, Cố Thừa Ngôn giải thích nghĩa một lần, ta liền hiểu.

Huynh ấy nói ta rất có tố chất, để thưởng, dẫn ta ra ngoài chơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!