Chương 10: (Vô Đề)

◇19

Câu nói của Cố Thừa Ngôn khiến lòng ta rất khó chịu, ta chỉ biết ngồi một mình trong phòng khóc nức nở.

Buổi tối hôm ấy, trong viện của Cố Thừa Ngôn đèn đuốc sáng trưng. Hắn không cho phép ta ra ngoài, càng không cho phép ta đến tiền viện.

Tứ Nguyệt chạy tới chạy lui, bẩm báo rằng: Cố phu nhân đến, Cố lão gia cũng đến.

Cả mấy ca ca bên ngoại của Cố phu nhân cũng tới, ngay cả ngoại tổ phụ của Cố Thừa Ngôn cũng có mặt.

Nhà mẹ đẻ của ại thiếu phu nhân cũng đến.

Không biết bọn họ ở phía trước nói những gì.

Dù sao thì đêm nay là giao thừa, cuối cùng chúng ta vẫn cùng nhau ăn bữa cơm tất niên.

Mọi người đều im lặng, ăn uống nhạt nhẽo, không có chút hứng thú nào.

Đại thiếu phu nhân mặt đỏ bừng, rõ ràng là bị đánh, nhưng bị ai đánh thì chẳng ai rõ.

Ngược lại, Cố Thừa Ngôn lại gắp cho ta mấy đũa đồ ăn.

Ta khẽ gật đầu, không dám phát ra một tiếng động.

Ta cảm thấy bữa cơm tất niên này khiến dạ dày ta đau âm ỉ.

Sau bữa ăn, ta và Cố Thừa Ngôn định trở về sân sau.

Đột nhiên, Cố lão gia lên tiếng: "Tam tức phụ."

"Phụ thân." Ta đáp.

"Lại đây."

Ta nhìn Cố Thừa Ngôn, hắn khẽ gật đầu.

Ta mới rụt rè bước lên, tim đập thình thịch, hỏi nhỏ: "Phụ thân có gì dặn dò?"

"Chuyện mấy hôm trước, ta đã điều tra rõ ràng. Là đại tẩu của ngươi sai. Ta sẽ bảo nàng xin lỗi ngươi. Việc này coi như xong, ý ngươi thế nào?"

Ý ta thế nào?

Đương nhiên là không thể nào đồng ý.

Như Cố Thừa Ngôn đã nói, nàng ta đâu chỉ bắt nạt ta, nàng ta còn muốn gián tiếp hạ thấp Cố Thừa Ngôn.

Nếu ta bị nàng ta chèn ép, liệu ta còn dám vui vẻ sống bên Cố Thừa Ngôn, còn có thể vô lo vô nghĩ mà ở bên cạnh hắn?

Chắc chắn là không thể.

Chính ta còn chẳng bảo vệ nổi mình, lấy đâu ra tinh thần lo cho người khác?

Rõ ràng là nàng ta muốn hại Cố Thừa Ngôn.

Vì thế, ta không cần xin lỗi gì cả.

"Không cần xin lỗi đâu phụ thân, dù sao nàng cũng không thật lòng biết lỗi, xin lỗi cũng chẳng có nghĩa lý gì. Hơn nữa, con với nàng vốn không thân thiết, về sau lại càng chẳng liên quan, cứ để vậy đi."

"Phụ thân, con và tam gia đã bàn rồi, đầu xuân sẽ dọn ra ngoài. Sau này chúng con sẽ thường xuyên trở về thăm, người và mẫu thân cũng có thể qua chỗ chúng con chơi, ngắm hoa ngắm cỏ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!