Chương 2: (Vô Đề)

Sở Chước đang nói chuyện phiếm với một nữ hài tử bên dòng nhánh của Sở gia, đột nhiên nghe được đám người xao động.

Nàng nhìn theo tầm mắt của mọi người liền thấy một tiểu cô nương mặc chiếc váy màu xanh lam đi tới.

Cũng là mười tuổi nhưng vóc người nữ hài thon dài, mái tóc đen búi sang hai bên được cuốn gọn gàng bởi dải lụa màu xanh, từng chuỗi trân châu rủ xuống hai bên má khiến nó càng thêm hồng hào đáng yêu. Nhưng khuôn mặt tinh xảo kia lại rất lãnh đạm, không nói không người, dù bị một đống hài tử vây quanh nàng vẫn bước từng bước chấn định, không chút đắc ý hay kiêu căng.

"Nàng là Sở Thanh Từ con gái của tộc trưởng, nghe nói là ngự thú sư trời sinh, từ nhỏ đã có duyên với yêu thú, rất nhiều con còn chủ động thân cận với nàng ta." Sở Nguyệt nhỏ giọng nói với Sở Chước.

Sở Chước nhìn sang liền thấy tiểu cô nương thể hiện rõ sự hâm mộ, không chỉ hâm mộ Sở Thanh Từ có xuất thân tốt đẹp còn hâm mộ thiên phú của nàng.

Sở gia là thế gia ngự thú nổi danh ở đại lục Tấn Thiên, dòng máu chảy trong người trời sinh đã có duyên với yêu thú, đa số hài tử thông qua khảo hạch triệu hồi được yêu thú sẽ có trợ giúp rất lớn trên con đường tu luyện về sau của bọn họ.

Sở gia có một loại quyển trục khế ước đặc biệt chỉ có người chảy dòng máu của Sở gia mới được dùng. Nó có thể khế ước yêu thú từ cấp 1 đến cấp 12, quyển trục này do tổ tiên Sở gia lưu truyền lại. Nghe đồn họ có hiệp nghị với các tổ tiên yêu thú khác – người chảy dòng máu của Sở gia sẽ được khế ước với hậu bối của chúng, nghe lời triệu hồi của con cháu Sở gia mà tới đại lục này.

Trải qua trăm ngàn năm phát triển rốt cuộc hình thành danh hiệu thế gia ngự thú của Sở gia trên đại lục Tấn Thiên.

Vì thế có quy định mỗi hài tử mười tuổi của Sở thị nếu có tư chất tu luyện sẽ được tham gia khảo hạch. Người có thú duyên nhất định triệu hồi được yêu thú.

Muốn khế ước yêu thú quan trọng nhất chính là thú duyên.

Người nào trời sinh đã có thú duyên sẽ khế ước được một yêu thú cấp cao, ngược lại nếu thú duyên ít ỏi thì khế ước được yêu thú cấp 3 đã là ghê gớm rồi. Chẳng may khế ước được yêu thú cấp 1 cấp 2 thì đời này chỉ dừng chân tại Ngưng Mạch Cảnh, không khác biệt với võ giả cấp thấp.

Thấy Sở Chước không nói gì Sở Nguyệt mới đột nhiên nhớ tới nàng ta là dòng chính của Sở gia Lăng Dương – tất nhiên biết Sở Thanh Từ là ai, trên mặt lập tức nóng lên, định nói thêm câu gì lại thấy tiểu cô nương ôn hòa nhìn qua, ánh mắt như vậy rất dễ dàng dập tắt tự xấu hổ trong lòng mỗi người.

Sở Nguyệt cảm thấy Sở Chước đúng là một cô nương tốt.

"Đúng rồi, ta tới Sở gia đã vài ngày nhưng hình như chưa từng gặp ngươi." Sở Nguyệt lại nói.

Sở Chước cười: "Ta ở trong viện tu luyện, rất ít khi ra cửa."

Nghe được lời này Sở Nguyệt không khỏi thở dài: "Sở Chước, ngươi chăm chỉ như vậy nhất định rất lợi hại! Không như ta, ngày thường rất ham chơi, ít khi dụng tâm tu luyện, bây giờ mới tầng hai Tiên Thiên, cha mẹ còn thường xuyên mắng ta là nha đầu lười......"

Sở Chước nghe Sở Nguyệt nói, đôi lúc cũng phụ họa một hai câu khiến người khác tưởng rằng nàng nghe rất nghiêm túc, thật ra đầu óc đã không biết bay đến nơi nào.

Mấy ngày sau khi trọng sinh nàng vẫn luôn ở trong sân không ra ngoài cửa, nghĩ lại sự tình kiếp trước và... tiếp nhận chuyện bản thân đã trọng sinh. Hôm nay là lần đầu tiên nàng nhìn thấy những "cố nhân" đã từng quen biết, nhìn xung quanh một vòng có rất nhiều gương mặt vừa quen vừa lạ, thậm chí nàng có thể nói ra vận mệnh của bọn họ về sau hay bọn họ sẽ bước đến độ cao nào.

Thời gian trôi qua rất nhanh, lúc tộc trưởng Sở gia Sở Nguyên Hạo bước vào quảng trường cũng là thời điểm bắt đầu khảo hạch.

Một đám hài tử khẩn trương nhìn ông.

Sở Nguyên Hạo theo lệ nói vài câu mở đầu, sau đó hòa ái an ủi đám hài tử đang bất an: "Chúng ta là hài tử của thế gia ngự thú Sở gia, chỉ cần chảy dòng máu của Sở gia thì đều có thiên phú ngự thú. Các con không cần quá lo lắng, tin tưởng mọi người đều sẽ khế ước được yêu thú phù hợp với bản thân. Kể cả không khế ước được cũng không sao, vẫn có thể chọn con đường võ giả.

Tu luyện có rất nhiều phương pháp cũng không chỉ có mỗi ngự thú sư, ta tin tưởng các con có chọn con đường nào thì tương lai vẫn sẽ trở thành người mạnh mẽ nhất."

Một đám hài tử nghe xong cũng không còn quá khẩn trương, nhưng chịu ảnh hưởng từ hoàn cảnh, những hài tử này vẫn mong muốn được trở thành ngự thú sư.

Người của Sở gia trời sinh đã có duyên với yêu thú, trở thành ngự thú sư là mục tiêu cũng là nguyện vọng của họ.

Tiếp theo nói đến cách khảo hạch. Phương thức khảo hạch rất đơn giản, chỉ cần truyền nguyên khí vào đá khảo hạch xem thuộc tính, tiếp theo nhận lấy một quyển trục khế ước tương ứng với thuộc tính, nhỏ một giọt máu lên đó liền có thể triệu hồi được yêu thú của bản thân.

Một đám hài tử xếp hàng chờ đợi thứ sắp quyết định vận mệnh cả đời.

Tham gia khảo hạch đầu tiên là con cháu bên dòng chính.

Phụ thân Sở Chước là ngũ phòng đời thứ 3, nếu chưa tách ra ở riêng thì vẫn được coi là dòng chính nên Sở Chước cũng được xem là một trong số họ. Vì thế nàng an phận xếp hàng cùng một đám hài ăn mặc đẹp đẽ gọn gàng.

Những người chủ trì khảo hạch thấy tiểu cô nương thấp bé xếp hàng trong đám trẻ, thần sắc không có chút biến hóa nào. Mặc kệ ngươi là dòng chính hay dòng nhánh thì thực tế vẫn không thể công bằng với tất cả mọi người, dù dòng chính tương đối giàu có nhưng có những đứa trẻ không có cha mẹ che chở thì chỉ có thể tự bản thân cố gắng sống sót.

Tuy rằng thực tại lãnh khốc nhưng đây cũng được coi là một khảo nghiệm sinh tồn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!