Triệu Dũng cũng lùi một bước. Dù sao, đại sư vẫn phải có phong thái của đại sư, dùng tiền để mua chuộc người ta đúng là không hay.
Đã vậy, Thời Ý chỉ đồng ý ở trong nhà mà không nhận, Triệu Dũng cũng thuận theo.
Thấy anh không còn nhắc tới chuyện tặng nhà, Thời Ý liền đặt chùm chìa khóa trong tay vào ngực Triệu Dũng:
"Tôi ở căn nào cũng được, anh sắp xếp đi."
Triệu Dũng kẹp chùm chìa khóa vào lưng quần, cười hề hề:
"Được! Đại sư, việc này cứ giao cho tôi. Hôm nay cô chuẩn bị, ngày mai tôi sẽ tìm người giúp cô chuyển nhà!"
Buổi tối, Thời Ý lại nhớ đến con mèo tam thể ban ngày đã nói chuyện trong đầu mình.
Cô khẽ hắng giọng, thì thầm:
"Bạch Hổ, ngươi có ở đó không?"
Trong căn nhà trống trải chỉ vang vọng giọng nói nhỏ nhẹ của cô.
Khi Thời Ý nghĩ rằng hệ thống sẽ không trả lời nữa, thì trong đầu bất chợt vang lên một giọng trẻ con trong trẻo:
"Tìm bản hệ thống có chuyện gì sao?"
Thời Ý sững sờ, ngay lập tức hình dung ra con mèo tam thể kia.
"Ngươi là hệ thống? Vậy ngươi là mèo, hay là..."
Cô dè dặt hỏi, thực sự không ngờ bản thân lại gặp phải chuyện kỳ lạ thế này.
Bạch Hổ đứng sang một bên, liếc nhìn cô, kiêu ngạo vẫy vẫy cái đuôi.
Ngay sau đó, trước mắt Thời Ý bỗng lóe sáng.
Cô theo phản xạ đưa tay che mắt. Khi mở ra, liền thấy một con mèo tam thể mập mạp đang ngồi ngay trên giường mình.
Nó ngẩng cao đầu, bộ dáng kiêu ngạo, còn lè lưỡi l**m móng vuốt hồng hồng.
"Đồ ngốc, bản hệ thống không phải người, cũng chẳng phải quỷ. Ta là Bạch Hổ, cùng tồn tại với hệ thống dự đoán tội phạm của ngươi. Nếu nhất định phải gọi ta là gì..."
Con mèo tam thể trước mặt nghiêng đầu, tiếp tục:
"... thì có thể xem ta như thần. Bản hệ thống biết hết, làm được hết!"
Nói xong, nó còn ưỡn ngực, kiêu ngạo ngẩng cao đầu như muốn chạm tới trời.
Thời Ý nhìn dáng vẻ ấy, không nhịn được đưa tay thử chạm lên đầu nó.
Mềm mềm, đúng là cảm giác lông mèo.
Cô lấy can đảm, bắt đầu xoa vuốt con mèo tam thể.
"Gan to thật, loài người mà dám xoa... gừ gừ gừ gừ~"
Con mèo tam thể trước mặt chẳng kìm được mà phát ra tiếng gừ gừ.
Nhìn cảnh này, Thời Ý bật cười khẽ.
Nói gì là thần, cuối cùng cũng chỉ là một con mèo đáng yêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!