Càng nghĩ, Khúc Hạ càng thấy đau đầu.
Lúc Khúc Hạ tắm xong thì thấy Chu Luân đã ngủ quên đến độ không giữ hình tượng chút nào.
Khúc Hạ thầm nghĩ nếu mình chụp ảnh này đăng lên mạng, bảo đảm Chu Luân lên hashtag ngay.
Khúc Hạ mon men lại gần hắn.
Nhìn gần thì hắn đẹp trai thật.
Sống mũi vừa thẳng vừa cao, làm cậu muốn leo lên đó chơi cầu tuột.
Lông mày kiếm và đậm đen được tỉa tót kĩ càng.
Hàng mi vừa cong vừa dày.
Đây là hoàng tử ngủ trong rừng chờ công chúa cưỡi ngựa tới hôn mới tỉnh dậy đúng không.
Vẻ đẹp trai này cậu nhìn hoài cũng không biết chán.
Khúc Hạ nhếch môi, chống cằm nhìn hắn ngủ mà không hay biết có bàn tay đang lén lút vòng qua lưng cậu rồi đẩy mạnh một cái.
Khúc Hạ loạng choạng ngã lên giường, mũi cậu đụng trúng mũi hắn một cái.
Khúc Hạ luống cuống định ngồi dậy thì người kia đã mở mắt.
Bàn tay ma quái ấy ôm chặt eo cậu không cho cậu ngồi dậy.
"Hửm? Em định làm gì? Muốn hôn tôi sao?"
Khúc Hạ giật mình đẩy hắn ra: "Không có! Tại anh xô em mà."
"Vậy hả? Tay tôi hư quá, xin lỗi cái tay nha." Chu Luân tự đánh tay mình.
Khúc Hạ nghiến răng.
Móa, tức ghê!
Khúc Hạ giận dỗi tìm dây sạc điện thoại, thình lình Chu Luân xuất hiện đằng sau lưng cậu, Khúc Hạ giật mình: "Anh định hù chết em à?"
Chu Luân tỏ vẻ vô tội: "Tôi chỉ định lấy khăn tắm thôi, hù em hồi nào."
Chu Luân ngừng lại, đột nhiên hắn cúi xuống người xuống ngửi ngửi ngay cần cổ cậu: "Hửm? Sao thơm thế?"
"Thì tại xà bông tắm thơm." Khúc Hạ vừa nói vừa đẩy Chu Luân ra:
"Trời ơi, anh là ai, sao dám giả mạo Chu Luân hả?"
"Nói tào lao gì đó?"
Khúc Hạ nhìn hắn với thái độ dò xét: "Chu Luân không bao giờ làm thế đâu.
Anh chắc chắn là đồ giả mạo rồi."
"Ui da!"
Chu Luân búng một cái thật mạnh lên trán cậu.
Khúc Hạ ôm trán mình, nhìn hắn ngông nghênh vào nhà tắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!