Chu Luân định chồm người ngồi dậy nhưng bị đối phương cưỡng chế nằm xuống.
Tiếng cười quanh quẩn bên tai Chu Luân làm hắn khó chịu nhíu mày.
Khúc Hạ cúi người, còn hưng phấn cắn nhẹ vành tai hắn.
Bàn tay nghịch ngợm kia vuốt dọc từ hạ bộ ngược lên bụng.
Ngón tay lạnh lẽo vờn quanh tám khối cơ bụng của hắn, mân mê xoay tròn chiếc khuyên bạc đính ở rốn Chu Luân.
Hắn gằn giọng:
"Em có biết mình đang làm cái gì không?"
"Không biết...! anh...! nói cho em biết đi..."
Chu Luân nghiến răng ngồi dậy, đẩy mạnh Khúc Hạ.
Nào ngờ cậu ngã chổng vó, bàn chân đạp trúng hạ bộ của hắn.
Chu Luân thở hắt, nhìn Khúc Hạ với vẻ không thể tin nổi.
Dường như Khúc Hạ nhận ra được chân lý mới, cậu cười khẽ, bàn chân nghịch ngợm chà sát hai bên bắp đùi non của Chu Luân rồi đi ngược trở lên.
Ngay khi ngón chân cậu cách vùng cấm địa vài centimet thì Chu Luân đã cầm mắc cá chân cậu giữ lại.
"Bỏ chân xuống."
Thế nhưng Chu Luân lại quên bàn chân còn lại của Khúc Hạ.
Vùng cấm địa được một bàn chân ấm áp đặt lên.
Ngón chân linh hoạt chui thẳng vào trong quần, đẩy quần lót của hắn xuống.
Từ lúc bàn chân cậu công thành chiếm đất thành công thì Chu Luân chỉ biết thở dốc, nhìn bàn chân kia đem lại cảm giác hưng phấn kích thích vùng cấm địa.
Thấy Chu Luân thở nặng nề nhưng lại cố kiềm nén, Khúc Hạ khẽ cười: "Đừng tưởng em không phát hiện ra bí mật của anh."
"Em..."
"Anh thích chân em.
Không, là anh thích chân em làm thế này với...! anh."
"Đừng tưởng em không biết nhé." Khúc Hạ cười khúc khích, giọng nhỏ nhẹ như liều thuốc kích thích xông vào não Chu Luân.
Hắn định đẩy chân Khúc Hạ ra thì lòng bàn chân đầy thịt của người kia đã áp chặt lên cột đình của hắn.
Ngón chân tròn tròn trắng hồng di chuyển trên mái đình, nghịch ngợm trên lỗ thoát nước rồi đột nhiên đạp mạnh.
Chu Luân thở hắt ra.
Dưới sự tấn công mạnh mẽ của bàn chân người kia, Chu Luân đã nhanh giương cờ đầu hàng.
"Mạnh thêm một chút..."
"Thích em làm thế này với cây sinh mạng của anh không?"Chu Luân thở nặng nề, nhướn mày nhìn người đang giữ sinh mạng hắn.
Mặt Chu Luân ửng hồng, màu hồng kia lan đến tận mang tai, so với người bị rượu hun cho đỏ mặt là Khúc Hạ càng đỏ hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!