Do mới vừa tắm xong nên trên người Knicks còn mang theo chút hơi nước ẩm ướt, mái tóc ngắn còn nhỏ giọt bị cô tùy ý xoa xoa khiến những giọt nước rơi xuống sàn. Ánh mắt của Hermione theo những giọt nước trong suốt tinh nghịch kia từ chân tóc ngã nhào xuống, bọt nước lạch cạch dừng lại ở xương quai xanh gầy trên cơ thể gầy gò của Knicks, rồi lại tiếp tục trượt xuống dưới, cuối cùng biến mất ở trước ngực nơi bị áo tắm dài che khuất......
"Đẹp không?" Hơi thở ấm áp của Knicks phun trên mặt của Hermione.
"Đẹp......." Đột nhiên tỉnh táo, Hermione bị khuôn mặt phóng to của Knicks làm giật mình, phản xạ có điều kiện lùi về sau một chút nhưng nàng nhanh chóng bị Knicks duỗi tay ôm vào lòng.
"Cẩn thận, phía sau là tường đó." Knicks nhẹ nhàng xoa đầu Hermione, sau đó buông nàng ra.
Rời khỏi cái ôm ấm áp, Hermione hơi tiếc, nàng thực tự nhiên cầm lấy khăn lông trong tay Knicks, nhẹ nhàng giúp cô lau khô những giọt nước còn đọng lại trên mái tóc ngắn, trong miệng còn nhỏ giọng oán trách:
"Sao không lau khô rồi hãy ra!!"
"Sợ để cậu chờ lâu." Nhất định đêm nay Knicks đã uống mật ong, chứ không sao miệng cô lại ngọt đến thế, kỹ năng tán gái maximum!!
"Rất dễ bị cảm....." Hermione không thể giấu được nụ cười trên môi, khuôn mặt cũng dần dần đỏ ửng.
"Nếu tớ bị cảm, cậu sẽ ở lại chăm sóc tớ đúng không?" Kỹ năng tán gái được thắp sáng Knicks liền không ngừng trêu chọc Hermione.
"Sẽ."
"Ừ. Tóc khô rồi, chúng ta đi ngủ thôi." Knicks nói xong liền kéo Hermione nằm xuống giường của cô:
"Ngủ ngon."
Hermione quay đầu nhìn đôi mắt long lanh mỉm cười mê người của Knicks liền nhịn không được cúi đầu khẽ hôn lên trán Knicks. Cảm giác được cái người bên cạnh nháy mắt cứng đờ ra, Hermione vui vẻ buông ra, mỉm cười chui tọt vào trong lòng ngực ấm áp của Knicks tìm một vị trí thoải mái:
"Ngủ ngon."
Knicks cố gắng thở đều trở lại, sau khi vung vẩy ma trượng dập tắt ánh đèn trong phòng, cô ôm lấy Hermione vào lòng, cánh tay để trên eo nàng, dần dần chìm vào giấc ngủ..................
Vừa tỉnh dậy ánh mắt đầu tiên có thể nhìn thấy người mình yêu, cảm giác này thật ấm áp.
Vừa mở mắt, khuôn mặt vẫn còn say giấc của Knicks chiếu thẳng vào trong mắt nàng. Khi ngủ khuôn mặt của Knicks nhu hòa hơn rất nhiều, Hermione nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh, mới năm giờ sáng, vẫn còn rất sớm, nhưng nàng lại không hề buồn ngủ. Cứ lẳng lặng nhìn Knicks, hàng mi cong dài, cánh mũi nhẹ nhàng hít thở đều đều, môi anh đào hơi hé để lộ đầu lưỡi đỏ hồng mê người lấp ló sau hàng răng trắng sứ.....
Nhẹ nhàng hôn lên bờ môi quyến rũ kia, mềm ơi là mềm, mềm mại đến nỗi Hermione chẳng muốn dừng lại, môi đỏ hé mở, vươn đầu lưỡi liếm cánh môi của Knicks, cảm giác như điện giật chạy cả cơ thể, nàng giật mình lùi về làm bộ như chẳng có chuyện gì xảy ra, tiếp tục vùi đầu vào trong ngực của Knicks.
Trong lúc hoảng loạn, Hermione không chú ý hơi thở của Knicks cũng đang rối loạn, đương nhiên nàng cũng không thể nhìn thấy vành tai đỏ ửng cùng cả gương mặt nóng bừng đỏ chót của Knicks( Ái chà chà, sáng sớm liền phát đường, thật quá đáng, anh anh anh thật đáng thương cho cái hậu cung chẳng có ma nào của trẫm.)
1
Bảy giờ sáng, cửa phòng ký túc xá của Knicks mở ra, đám rắn nhỏ nhà Slytherin đang ngồi ở phòng sinh hoạt chung bất giác ngước mắt lên nhìn, ngày thường giờ này đáng lẽ Knicks đã đến đại sảnh dùng bữa rồi, kết quả..... Hermione đứng trước cửa, rồi mới tới Knicks.
"!!!"
"A.... tớ không hoa mắt chứ!!" Một con rắn nhỏ kinh ngạc nắm cánh tay gầy yếu tội nghiệp của cậu bạn kế bên lắc lư.
"Tiểu thư Granger nhà Ravenclaw từ trong phòng của vương tử điện hạ đi ra."
"Không hổ là vương tử điện hạ!" Cậu bạn ghét bỏ vứt cánh tay của tên bạn chết dịch ra, nhìn thoáng cánh tay đã phiếm xanh, không nói hai lời nắm cổ áo của hắn kéo đi, lôi hắn ra khỏi phòng sinh hoạt chung:
"Ra đây!! Chúng ta tâm sự mỏng chút xíu!! Nói mấy lời đã, đồ chết tiệt, cậu là thủy thủ Popeye à, ăn rau chân vịt hay sao mà mạnh vậy?? Mà tớ đang nói cái quái gì vậy?? haizzz kệ không quan trọng."
"A... tớ sai rồi!! Cậu tha cho tớ đi......"
Knicks bình tĩnh nắm Hermione giờ phút này đã bị nói đến ngượng chín đỏ cả mặt đi ngang qua đám rắn nhỏ đang nhiệt tình thảo luận cả hai, giống như người bọn họ nói chẳng phải là cô vậy. Tốt xấu gì cũng mười mấy năm làm mặt than!! Vô tình bị mất nụ hôn đầu tiên chẳng rõ ràng gì, vương tử điện hạ của chúng ta cảm giác vị trí công của bản thân bị uy hiếp cực đại, cho nên sau khi bình tĩnh trở lại, cô liền kéo Hermione vào ngực hôn lại. (vẻ mặt nghiêm túc.)
Đúng lúc này Pansy bước ra từ phòng của Daphne....
"!!!!!!!!!!!!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!