Nhìn từ bên ngoài thì căn lều của nhà Malfoy không lớn lắm, nhưng chỉ cần bước chân vào bên trong thì quả thật của thể tưởng tượng Lucius đã dọn cả dinh thự của nhà Malfoy tới, đừng nói chỉ có năm người ở, dựa theo số lượng phòng khách bên trong thì dù cho là có tới 50 người cũng đủ chỗ......
Thảo nào Narscissa nói không cần mang gì cả, chỉ cần thay quần áo rồi tới là được.
Draco về phòng dọn dẹp một chút, lúc đi ra cậu thấy Knicks và Hermione đang ngồi bên cửa sổ, vừa nhìn vừa cười khúc khích.
"Các cậu đang nhìn cái gì mà có vẻ vui vậy?" Draco dò đầu lại nhìn thì thấy một thầy phù thủy già đang mặc váy ngủ của phụ nữ Muggle, có vẻ bộ quần áo làm ông khó có thể đi lại bình thường, sau lưng ông ấy là một thành viên của bộ pháp thuật đang cầm theo một cái quần, người này đang kiên nhẫn khuyên thầy phù thủy già nên mặc quần vào.....
"Tôi thích mặc vậy cho mát." Thầy phù thủy già tỏ ra rất khó chịu, ông từ chối những đề nghị của các thành viên trong bộ pháp thuật.
Hơn thế nữa, những phù thủy đi ngang qua khung cửa sổ của ba đứa đều ăn mặc rất lố lăng. Draco lập tức cảm thấy đêm qua thử quần áo không phải chuyện gì ghê gớm, bởi vì so với những phù thủy đang đi lại bên ngoài kia thì ít nhất Narcissa không bắt cậu mặc váy công chúa tới đây! Cám ơn Merlin! Cám ơn cha mẹ của cậu có một đôi mắt thẩm mỹ bình thường!!
Sau đó Draco tinh mắt nhìn thấy chúa cứu thế đang lững thửng đi dạo với bé tóc đỏ, cậu tạm biệt Knicks và Hermione rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
"Con lớn không nghe lời mẹ nữa!" Narcissa không biết từ đâu đi tới, bà thở dài, khi thấy Knicks và Hermione nhìn bà với cặp mắt khó hiểu, bà hỏi lại:
"Hử? Ta nói sai à? Ta cố ý đi theo một phù thủy phương Đông học câu này đấy!!"
"Cô chú đều biết?" Hermione tò mò nhìn vẻ mặt bình thường của vợ chồng Malfoy.
"Hử ~ Draco biểu hiện quá rõ không phải sao?!!" Narcissa mỉm cười, với cả hai người thì chỉ cần gia tộc Malfoy tiếp tục được kế thừa và phát triển thì những chuyện khác không thành vấn đề. Thậm chí nếu sau này hai đứa nhỏ sinh thêm đứa bé thứ hai thì cả hai cũng có thể đồng ý để đứa bé đó mang họ Potter.
"Thế giới pháp thuật không quan trọng giới tính của vợ hoặc chồng, chúng ta chỉ quan tâm tới tư chất của người thừa kế, dù sao thì cũng có ma dược giúp sinh con thì việc có người thừa kế là chuyện dễ dàng." Lucius giải thích, tuy rằng ông vẫn không thích những phù thủy có dòng máu Muggle nhưng ông rất thích cô bé thông minh Hermione, ít nhất không phải một đứa ngốc nhà Gryffindor thì mọi thứ ổn cả ~ hơn nữa coi như nể mặt Draco và Knicks, ông cũng không thể coi thường cô bé này.
Hermione nghe vậy liền nhìn Knicks.
"Ừ, sau này cậu muốn sinh bao nhiêu đứa cũng được, nhà Dakness đủ khả năng nuôi hết." Knicks nghiêng đầu suy nghĩ, nói thẳng với người yêu.
"Hmm, nghe tổ tiên nói sinh con rất đau, để tớ sinh thì tốt hơn."
Hermione buồn cười nhéo nhẹ đôi má ửng hồng của Knicks, nàng cũng không biết nên cảm động hay nên xấu hổ đây, có cần nói thẳng như vậy không chứ!!:
"A, chúng ta còn nhỏ lắm."
Quả nhiên vừa ngẩng đầu lên nàng liền nhìn thấy vợ chồng Malfoy mỉm cười nhìn mình, Hermione kéo Knicks chạy nhanh về phòng, còn ở lại đó chắc chắn bị trêu chọc cho coi.....
"Tuổitrẻ thật tốt a ~" Lucius thở dài, mỉm cười với Narcissa, tuy rằng cả hai khôngyêu nhau nhưng việc đó cũng không ngăn cản cả hai trở thành người thân củanhau.
"Tớ nói thật." Knicks ngừng lại, nghiêm túc nhìn Hermione.
"Tớ biết." Nhìn thẳng vào ánh mắt đầy triều mến của người yêu, Hermione cảm thấytrái tim của bản thân mềm nhũn ra. Cả hai vẫn chăm chú nhìn nhau, không biết ailà người chủ động trước, nhưng khi hơi thở của cả hai gần nhau, cánh môi chạmvào cánh môi, hai chiếc lưỡi mềm mại cùng múa, sự ấm áp ngọt ngào trào ra từ tậnđáy lòng của cả hai, tràn ngập trái tim họ.
Knicks ôm lấy eo của Hermione, nhẹ nhàng vuốt ve nó, tuy rằng cách một lớp quầnáo nhưng Hermione vẫn có thể cảm nhận một cách rõ ràng bàn tay ấm áp của Knicksđang thiêu đốt eo của nàng. Hermione đỏmặt, vươn tay muốn kéo bàn tay tinh nghịch kia ra ai ngờ lại bị Knicks nhanhchóng bắt lấy, cô nắm rất nhẹ nhưng lại làm cho nàng không muốn tránh ra. Mộtbàn tay khác nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng của nàng, càng lúc càng lên cao, khiHermine còn đang chìm đắng trong sự dịu dàng của Knicks thì Knicks nghiêng ngườingậm lấy vành tai mẫn cảm của người yêu....
"Ư... Kni... Knicks...." Hermione rùng mình như bị điện giật, cả người mềm nhũn dựa vàotrong lòng Knicks, đôi môi mọng khẽ mở, như một chú cá thoát khỏi mặt nước, cốgắng thở gấp.....
Nếm được vị ngọt Knicks sao có thể dễ dàng buông tha cho Hermione, cánh môisưng tấy của cô đặt những nụ hôn dài lên chiếc cổ mảnh khảnh của Hermione, cuốicùng dừng lại giữa xương quai xanh quyến rũ, chiếc lưỡi mềm mại dò ra, như mộtchú cá tinh nghịch, không ngừng liếm láp chơi đùa.....
"Cốc cốc cốc......"
"Knicks, Hermione? Mẹ tớ nói sắp tới giờ ăn tối rồi, à ừ, các cậu chuẩn bị rồixuống nha." Draco bị bắt lên kêu người, nói xong cậu liền cắm đầu chạy đi.
"........." Knicks khó chịu ngẩng đầu nhìn chằm chằm cánh cửa. Dù biết là ánh mắt củacô không thể nào nhìn xuyên qua cánh cửa nhưng Draco cũng không dám dừng lại, càng ra sức chạy nhanh hơn, huhhu... chắc chắn cậu là quà tặng kèm khi mua đũa thần!! Dùbiết quấy rầy người khác ân ái sẽ phải gặp Merlin vậy mà cha của cậu còn kêu cậulên gọi hai người kia.!!!
"Haha...." Hermione tỉnh táo lại nhìn thấy Knicks như vậy thì không khỏi mỉm cười, dịu dàng nhìn người yêu, hôn nhẹ lên khóe môi của cô:
"Ngoan ~"
"Ở đây!!" Knicks chỉ chỉ môi mình, ủy khuất nhìn người yêu, vẻ mặt làm nũng rấtmuốn được nàng ôm lấy an ủi......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!