Chương 36: Ông Kẹ Trong Tủ Quần Áo

Bằng Mã, có thân thể, hai chân sau và cái đuôi giống ngựa nhưng hai chân trước, hai cánh và đầu thì rất giống chim ưng, đặc biệt nó có một cái mỏ rất sắc bén.

[Mỗi con quái thú đều đeo một cái vòng cổ bằng da dày, nối với một sợi xích dài, và đầu còn lại của sợi xích nằm trong bàn tay to tướng của Hagrid. Gã lon ton đi theo sau đám quái thú đó vào bãi chăn thả.

"Đi nào, tiến lên!"

Gã giật sợi dây xích thúc bọn quái thú hướng về phía hàng rào nơi các học sinh đang đứng, khi gã buộc chúng vào hàng rào tre, cả đám học sinh đồng loạt lui về phía sau một chút.

"Đây là những con Bằng Mã! Thấy chúng đẹp không nào?" Gã vẫy tay hướng các học sinh, vui vẻ gào to.] (Trích nguyên văn.)

"........." Các học sinh có vẻ sững sờ khi lần đầu tiên nhìn thấy những sinh vật nguy hiểm ở một khoảng cách gần tới vậy. Cả đám chỉ có thể im lặng gật đầu.

Hagrid giải thích một tràng Bằng Mã là loài sinh vật cực kì kiêu ngạo rất nguy hiểm nhưng cũng thật sự ngoan ngoãn, sau đó gã hỏi một câu:

"Có ai muốn lên thử xem không? Có lẽ nó sẽ đồng ý cho các trò cưỡi nó!"

Nhóc Harry bị một đám đồng bọn không chút nghĩa khí đẩy ra ngoài, còn nói ngon nói ngọt rằng đây là lúc cho thấy dũng khí của chúa cứu thế nhà Gryffindor.

Nhìn ánh mắt chờ mong của Hagrid, Harry chỉ có thể căng chặt da đầu đi tới trước con Bằng Mã, nhìn chằm chằm đôi mắt nó, sau đó cúi người chào, nhị cúi đầu, tam cúi đầu, kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng..... (cáu bẩn).

Sau đó con Bằng Mã khụy hai chân trước như đáp lại lời chào của nó, Harry sững sờ quay đầu liền nhìn thấy ánh mắt rực sáng của Hagrid.

"Hay lắm Harry! Ta biết con làm được mà!" Hagrid vui vẻ vỗ lưng Harry, nó bị vỗ như muốn nôn phổi, chỉ tưởng nói một câu: Đàn ông con trai không thể nói không được......

"Nhanh trèo lên đi, có lẽ Buckbeak chịu để con cưỡi một vòng đó!" Hagrid nắm lấy Harry ném nó lên lưng con Buckbeak.

"AAAaaa!!" Harry hét lên kinh hãi, nó thấy mình đang ở trên cao!! Ôi Merlin! Sau một vòng dạo chơi trên không trung khi bắt đầu đáp đất con Buckbeak hai chân chạm đất một cách thuận lợi nhưng còn Harry do không nắm chặt nó thành ra bị quăng ra ngoài ngã mạnh xuống đất.

Có lẽ Merlin sẽ biết vì sao Buckbeak làm như vậy!! Nó ném "sững sờ" Harry vào trong lòng đồng dạng cũng đang "sững sờ" Draco, bởi vì xung lực quá lớn làm cho Draco bị Harry đè phía dưới.

Harry ngạc nhiên sờ đầu? Hử sao không đau chút nào vậy? Hả, Draco!! Harry vươn tay chọc chọc ngực của Draco, tò mò hỏi:

"Draco, sao cậu lại ở đây?"

"...." Draco đã cố gắng nhịn những cũng không nhịn được, mở miệng hét to:

"Harry Potter!! Chết tiệt! Cậu nên giảm cân đi!! Còn không mau ngồi dậy! Làm sao tôi biết vì cái quái gì mà tôi ở đây! Tôi còn muốn hỏi cậu vì sao chúa cứu thế vĩ đại sẽ từ trên trời rơi xuống đè lên người bạn học chứ? "

"......" Chuyện xấu hổ như vậy không cần nói thẳng ra chứ..... Harry lắc đầu bò dậy, sau đó kéo ống tay áo của Draco, nhỏ nhẹ xin lỗi:

"Xin lỗi, là tại tớ, cậu đừng giận mà? Cậu có bị thương không? Tớ nặng lắm sao?"

"Chà chà, trước công chúng mà dám công khai ôm nhau nằm trên đất~" Blaise mỉm cười gian xảo, dùng cùi chỏ chọt Harry:

"Harry, cảm giác thế nào? Đè lên Draco mềm không?"

"Rất êm..." Harry thành thật trả lời.

"......" Khuôn mặt Draco đỏ bừng

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha......" Cả đám được một trận cười to..............

Chiều thứ năm cả bọn có tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, cả đám cũng chẳng có chút chờ mong gì với môn học này, vậy nên cứ tụm năm tụm ba vào phòng học. Tuy rằng phòng học bố trí rất đơn giản nhưng ít nhất nó không đầy mùi tỏi, cũng không treo đầy những bức ảnh tự sướng ngu ngốc. Đơn giản cũng tốt, vị giáo sư mới này cũng có chút thẩm mỹ!!

Hôm nay Slytherin và Gryffindor học chung, vẫn như thường lệ, nam sinh ngồi bên trái, nữ sinh ngồi bên phải, à không, Slytherin ngồi bên trái, Gryffindor ngồi bên phải, chuẩn bị sẵn sách, giấy da và bút lông ngỗng chờ giáo sư tới. Giáo sư Lupin mỉm cười bước vào phòng, trong tay còn cầm một cái cặp tồi tàn.

Có thể nói cái cặp của ông cực kỳ xứng với bộ áo choàng rách rưới ông đang mặc trên người, nhưng sắc mặt thì tốt hơn rất nhiều so với lần trước cả bọn thấy ông. Đồ ăn của Hogwarts cũng không phải quá ngon. Lupin để cái cặp lên bàn:

"Chào các trò! Các trò hãy vui lòng cất hết sách vở vào cặp. Hôm nay là bài học thực hành, các trò chỉ cần đến cây đũa phép mà thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!