Chương 29: Di Sản Của Người Giám Hộ

Có lẽ bức tượng này được chạm khắc dựa trên hình mẫu của quý ngày Slytherin, không có ai có thể nhẫn tâm đối xử tàn nhẫn với bức tưởng của chính mình như thế được. Trong đầu mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, cả đám theo tử xà Basilisk đi vào đường hầm được tạo ra khi bức tượng vỡ ra.

Sau một hồi quanh co khúc khuỷu liên tục đi xuống sâu hơn dưới lòng đất, qua khỏi một khúc quanh trong đường hầm, không gian nhỏ hẹp chật chội bị thay thế bằng một khoảng không gian rộng lớn. Các mặt tường trong đường hầm được vẽ những bức phù văn thần bí, nếu như phòng chứa bí mật vừa rồi rộng chừng cỡ một cái sảnh lớn thì không gian lúc này đây phỏng chừng liền bằng một cái quảng trường.

"lộp bộp...." Hai bóng người chạy nhanh lướt qua mặt tử xà đi về phía những bức tường. Một già một trẻ dường như muốn đem bản thân dán lên tường mới bằng lòng, tất cả đồng loạt giơ tay vô trán,

"Tê ~ quả thật là người nhà Dakness, năm đó tên kia đi tới đây cũng y chang...." Tử xà nhớ nhung nghĩ lại, thật giống như có thể tự bộ mặt dữ tơn của nó nhìn ra biểu cảm "hoài niệm."

"Knicks!! Ông bạn già!! Chúng ta trước nghiên cứu trận pháp bảo hộ trên mặt đất trước , còn những phù văn trên tường ta nghĩ cả hai có thể vẽ lại đem về nghiên cứu sau!!!" Cụ một tay một người đem hai tên phần tử giả kim cuồng nhiệt kéo khỏi bức tường.

"Aa. Albus, coi như vì giao tình mấy thập niên của chúng ta, ông không thể tàn nhẫn vậy!!??" Cụ Nicolas nhíu mày, vẻ mặt không vui.

"Nicolas!! Mau tới xem cái này!!" Một tiếng gọi lớn kêu Nicolas, dáng người linh hoạt của cụ chẳng giống một ông lão 600 tuổi chút nào.

"Bốp!!" Thầy hiệu trưởng tự vỗ trán, hít sâu một hơi la lớn:

"Nicolas Flamel!! Knicks Dakness!! Hai người lại đây ngay lập tức!! Nếu không sau này hai người đừng mơ vào đây nữa!! Là hiệu trưởng của trường Hogwarts tôi có quyền quyết định chuyện này."

"......." Cả hai người một già một trẻ vẻ mặt ủ rũ, đi tới trước mặt thầy hiệu trưởng, sau đó ngoan ngoãn nghiên cứu trận pháp bảo hộ trên mặt đất.

"Wooww!!" Khi cả hai quỳ rạp trên mặt đất nghiên cứu trận pháp bảo hộ thì giống như được tiêm đầy máu, lại tràn ngập sức sống, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc, vui vẻ không ngớt vừa nhìn vừa viết viết vẽ vẽ trên tấm da dê, lâu lâu lại lầm bầm tranh luận điều gì đó.

"Xém quên!!" Knicks đứng dậy chạy tới một góc sau đó bỏ một thứ gì xuống, lại gần thì mới rõ thì ra là một vài bức họa các vị tổ tiên nhà Dakness!! Vậy là tầng hầm yên tĩnh bỗng chốc ồn ào âm thanh tranh luận không ngớt, như một cái chợ bán thức ăn, thỉnh thoảng còn có tiếng chửi bới không đồng ý.....

"........"

"Thầy hiệu trưởng đáng kính, nếu ông không ngại, ông có thể thả giáo sư ma dược đáng thương ra khỏi đây không? Ông nên biết bên ngoài còn có một cái vỏ rắn rất trân quý chờ tôi đi xử lý??" Giáo sư Snape nói.

"Tê ~ hắn đi đâu vậy?" Tử xà tò mò hỏi Harry.

"Tê ~ đó là giáo sư môn Độc dược của chúng tôi, ông ấy muốn đi xử lý vỏ rắn ở bên ngoài." Harry mở miệng giải thích, sau đó nghe tử xà nói điều gì đó. Sau đó nó lấy hết can đảm chống lại ánh mắt hình viên đạn của viện trưởng lên tiếng gọi ông:

"Giáo sư Snape.!!"

"Mi tốt nhất nên có chuyện quan trọng cần nói!! Chúa cứu thế vĩ đại!!" Viện trưởng hầm hầm cúi mặt trừng mắt dọa Harry run bần bật.

"Basilisk nói chỗ nó ngủ đông có rất nhiều vỏ rắn lột và răng của nó."

"Hử!! Nói nó dẫn ta tới đó!!" Hai mắt viện trưởng tỏa sáng lấp lánh nhìn Harry, đột nhiên nhớ tới điều gì, ông đi tới bên cạnh Knicks:

"Knicks, cho ta một đạo cụ có khả năng trữ đồ lớn."

"Vâng ạ." Knicks không suy nghĩ nhiều đưa cho ông một cái vòng tay màu bạc. Sau đó đưa một sấp da dê đã được xử lý cho cụ Dumbledore.

"Albus, thầy giúp con chép lại mấy cái trận pháp giả kim này, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn chẳng thể nghiên cứu ra điều gì."

"Được thôi." Cụ nhìn cả tòa hầm tràn đầy phù văn , công trình thật sự quá lớn, cụ quyết định dùng thần bảo hộ gọi người tới, ngoài trừ tên giáo sư ngu ngốc Lockhart thì tất cả các giáo sư đều được thông báo tập trung tới đây, nhân tiện còn gọi thêm Draco và Hermione, hai đứa nhỏ sẽ không để lộ bí mật, nhiều người nhiều phần sức ~ dù sao trừ hai người già trẻ kia thì chẳng ai hiểu .....

Trong khi mọi người chăm chú khắc họa phù văn, vốn ảm đạm không chút ánh sáng phù văn lại ẩn ẩn nổi lên ánh sáng màu vàng nhạt, một đám ánh sáng bay lên giữa không trung, chia làm bốn phần phân biệt đứng trước bốn học sinh là Knicks, Hermione, Draco và Harry, sau đó chầm chậm ngưng tụ thành bốn bóng người trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

"Các vị nhà sáng lập??" Cụ Dumbledore hỏi thử.

"Xin chào, ông là... khế ước nói với ta, ông là hiệu trưởng đương nhiệm của Hogwarts, à ừ, tên là ........ Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore đúng không?" Người đang nói chuyện là một thanh niên tóc vàng rất bắt mắt, anh ta có một nụ cười ấm áp nhiệt tình.

"Ta là Godric Gryffindor."

"Xin chào các vị nhà sáng lập." Sau khi bừng tỉnh, mọi người lập tức chào hỏi, ngoại trừ Knicks còn đang mân mê trong trận pháp bảo hộ.

"Hahaha. Nhóc con này chắc chắn là hậu nhân của nhà Dakness đúng không, thật là, ngàn năm trôi qua thì những người nhà Dakness vẫn luôn say mê thuật giả kim không chút nào thay đổi... giống như cậu nhóc này, bộ dạng chỉnh chu, không chê trách vào đâu được là người nhà Malfoy, ta nói đúng không nhóc con nhà Malfoy?" ngài Gryffindor tủm tỉm nhìn Draco chỉnh lại mái tóc được vuốt keo định hình ngay ngắn không chút nào cẩu thả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!