8:00 tối, cả đám nhóc tò mò sôi nổi kéo nhau đi về hướng Đại sảnh, bốn dãy bàn dài đã biến mất, thay vào đó là một võ dài dài dọc các bức tường. Hàng ngàn ngọn nến được thắp sáng lơ lửng bên trên (có thể nói khung cảnh này có thể làm chết kẻ nào có hội chứng sợ mật độ cao). Trần nhà quay trở lại với dáng vẻ đen như nhung, bỏ qua khung cảnh trời đêm đầy sao tráng lệ.
"Chào buổi tối!! Mọi người dồn lại nào, tới gần thêm một chút nữa, tốt rồi, tốt rồi, tốt rồi. Mọi người có thấy tôi không, mọi người có nghe thấy tôi rõ không!???" Lockhart đi lên trên võ đài, vẫn gương mặt với nụ cười ngu không thể tả, mỉm cười vẩy tay chào mọi người. Hắn tằng hắn bắt đầu diễn thuyết.
"Thế này, giáo sư Dumbledore đã cho phép tôi thành lập câu lạc bộ Đấu tay đôi này, để huấn luyện tất cả các trò phòng vệ để các trò có thể tự vệ khi gặp phải nguy hiểm, như chính tôi đây đã phải chiến đấu tự vệ trong vô số trường hợp – cứ mua và đọc sách của tôi các trò sẽ biết."
Nở một nụ cười sáng chói, Lockhart nói tiếp:
"Tôi xin được giới thiệu người phụ tá của tôi
- giáo sự Severus Snape. Mọi người cứ yên tâm!! Tôi chỉ nhờ giáo sư Snape giúp tôi làm mẫu, tôi sẽ trả lại một giáo sư Độc dược hoàn chỉnh cho các trò! Đừng sợ nhé!!" Lockhart chỉ tay vào khuôn mặt cau có khó chịu của viện trưởng đại nhân, dõng dạc thổi phòng bản thân......
[Lockhart và thầy Snape bước lên đứng đối diện nhau, cúi đầu chào đối phương. Ít nhất Lockhart cũng cúi chào một cách điệu nghệ, hai cánh tay đánh vòng thuần thục. Còn thầy Snape chỉ gục đầu chào một cách cáu kỉnh. Sau đó cả hai giơ đũa phép lên như giơ kiếm ra trước mặt.
"Như các trò đã thấy, chúng tôi đang giơ đũa phép của mình lên ở một tư thế chiến đấu được chấp nhận. Sau khi đếm 1.2.3 chúng tôi sẽ cùng tung ra lời nguyền thứ nhất. Dĩ nhiên là không ai cố ý giết ai cả."
"Một! Hai! Ba!" Cả hai đồng thời vung đũa phéo qua đầu và chỉa thẳng vào đối phương. Viện trưởng hô to:
"Expelliarmus!" (Giải giới)
Một tia sáng chói mắt màu đỏ thẫm lóe lên, một tiếng nổ vang ngay dưới chân Lockhart khiến hắn văng bậc ra sau, rớt khỏi võ đài, đụng vào bức tường phía xa và té ạch xuống nằm lăn quay trên sàn nhà.]
"Bốp... bốp.... bốp" Cả đám nhóc vỗ tay reo hò, có đứa lớn gan còn dám huýt sáo chúc mừng viện trưởng đại nhân dành thắng lợi.
"Khụ! Khụ! Khụ" Tiếng huýt sáo bị nghẹn lại khi tụi nó nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của giáo sư Snape, sặc nước miếng rồi.
"A....." Lockhart ôm eo bò dậy, vỗ vỗ bụi bậm trên người sau đó vòng qua giáo sư Snape leo lên võ đài một lần nữa.
"Khụ!! Các trò nhìn thấy rõ ràng chứ. Đây là phép giải giới, một loại bùa chú tước vũ khí của đối phương, có thể đánh bay đũa phép của người đối diện, à, đũa phép của tôi đâu rồi..... A đây rồi, cám ơn giáo sư Brown. Vâng, giáo sư Snape, biểu diễn phép thuật đó là một ý kiến xuất sắc, nhưng tôi nói anh đừng phiền nhé, cách thức ra đòn của anh quá lộ liễu, tôi có cả trăm cách khác nhau để vô hiệu hóa đòn đánh của anh... Tuy nhiên tôi cảm thấy nó vẫn có tác dụng khá tốt để giáo dục cho bọn trẻ. Oke!!
Biểu diễn nhiêu đây đủ rồi!! Phân chia hai người một tổ thực thành phép giải giới đi!!"
"Potter!!" Giáo sư Snape bỗng đi tới trước mặt Harry.
"Ta nghĩ có lẽ Knicks sẽ giúp mi học được không ít, còn mi... Weasley, Longbottom đáng thương có vẻ thích hợp với mi."
Vì vậy Draco đang chuẩn bị tới tập cùng với Harry chỉ có thể nhận được ánh mắt "chăm sóc" tốt Hermione của Knicks.
"Tốt, tốt, Harry lại đây, à, còn có à... tiểu cô nương nhà Slytherin...." Hiển nhiên Lockhart còn không biết học trò nổi tiếng Knicks
- vương tử của Slytherin bởi cứ chuông tan học vang lên là cô lại chạy mất bóng.
"Đến đây, rồi, nghe khẩu lệnh của tôi, Và cúi chào!!!" Lockhart nói to:
"Đúng rồi!! tôi đếm tới ba và hai trò bắt đầu – Ba! Hai! Một!"
"Expelliarmus!" (Giải giới).
Hai luồng ánh sáng hồng lóe lên, hai người cũng không có tránh ra, một người là rất tự tin vào thực lực của bản thân, một người khác thì tin tưởng rằng đối phương cũng không làm khó xử bản thân.... Dù sao cũng là người quen, trước khi bị quăng ngã Harry đinh ninh nghĩ vậy trong đầu.
Sau đó Knicks cũng rất nể tình ném một câu bùa trôi nổi qua, triệt hạ xung lượng khi Harry bị quăng ra xa, trừ bỏ lúc té xuống mông hơi đau thì Harry cũng không bị thương gì nhiều, nó đứng dậy vỗ vỗ bụi bậm trên người xuống đi về phía Knicks tiếp tục màn đánh bay, bò dậy, bò dậy rồi lại bị đánh bay..... tuần hoàn vô tận.
Giáo sư Snape không thể nhìn thẳng vào bộ dạng ngu xuẩn của Potter, thầm khen Knicks, ông quyết định lần sau lên lớp của Ravenclaw sẽ cộng thêm cho Granger hai điểm.....
"Serpemsprtia."(Mãng xà tấn công!)
Một cậu bé nhà Slytherin – Theodore Nott vì dọa thằng bạn của cậu liền ném ra một con rắn, có lẽ bùa phép phóng ra có chút lớn, vung tay cũng hơi quá trớn nên vô tình – ông rắn mới bị gọi ra còn đang choáng váng hạ cánh nhẹ nhàng trên bụng chúa cứu thế lúc này vẫn đang còn ngồi trên mặt đất.......
Ngu ngơ, một con sư tử một con rắn, nhìn chằm chằm nhau, ánh mắt đắm đuối
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!