Chương 21: Sinh Nhật

Đây là cuối tuần thứ ba tính từ hôm khai giảng, Hermione cảm thấy gần đây Knicks rất lạ, mỗi ngày tan học là không thấy bóng dáng cô đâu, cũng chẳng biết cô đang bận chuyện gì, thần thần bí bí... Không phải tại vì cô bỏ bê nàng nên mới buồn đâu, không phải... tuyệt đối không.... Mới là lạ.

Hôm nay cũng vậy, vừa mới tan học Knicks đã thu dọn gọn gàng tất cả mọi thứ chuẩn bị chạy ra khỏi lớp, thậm chí cô còn không kịp chào Hermione một tiếng. Thoáng nhìn đôi mắt đỏ hoe của Hermione, Blaise thở dài, cất bước nhanh chóng đuổi theo Knicks, cậu thầm nghĩ chắc chắn kiếp trước Knicks đã tu luyện rất nhiều mới có phúc phần có được một người bạn hoàn mỹ như cậu!

"Knicks! Knicks! Chờ một chút, một phút thôi." Blaise bất chấp la to, có trời biết vì sao Knicks chỉ đi bình thường mà cậu lại không đuổi kịp. Cậu chạy như điên!! Chạy như điên! Chạy như điên mà cũng không thể đuổi kịp cô.....

"Chuyện gì?" Knicks ngừng lại, Blaise nhanh chóng vượt tới trước mặt cô.

"Có chuyện! Hermione bé nhỏ của cậu có chuyện! Cậu không nhìn thấy lúc cậu vội vàng bỏ đi cô nàng ủy khuất muốn khóc luôn à!!" Blaise thở hổn hển.

"Cậu đừng nói là..... Cũng không cần phải như vậy chứ, nếu không phải biết cậu đang làm gì tớ còn nghĩ rằng hai cậu đang cãi nhau đó......"

"...."Knicks cắn chặt môi, một lúc mới nói:

"Tớ.... làm phiền cậu xin lỗi cậu ấy dùm mình."

"Haizzz, cậu tự đi nói đi!" Blaise kêu Knicks quay đầu lại, Hermione chạy theo sau lưng Blaise, rốt cuộc cũng đuổi kịp cả hai.

"Hermione."Knicks cúi đầu, không biết nên làm gì.

"Đi với tớ." Hermione nắm lấy tay cô, dắt cô tới một góc ít người qua lại, sau đó ngừng lại.

"Knicks, ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt tớ."

"...."

"Nói cho tớ biết, gần đây cậu đang làm gì? Cậu nhìn cậu đi, dày vò bản thân thành bộ dạng gì rồi!! Cậu ốm hơn trước rất nhiều! Mắt cậu đầy tơ máu! Bao lâu rồi cậu không ngủ hả?? Cậu!! " Vừa nói hốc mắt Hermione liền đỏ hoe, nàng xót cho Knicks, đau lòng cô không biết chăm sóc bản thân:

"Cậu đã hứa nếu làm thực nghiệm cũng phải kêu tớ ..... cậu hứa rồi mà!"

"Được rồi, được rồi, tớ nói, tới nói, cậu đừng khóc, đều tại tớ!!" Knicks hoảng sợ ôm chặt lấy nàng, lộn xộn giải thích:

"Gần đây tớ nghiên cứu chế tạo Ravenclaw, không, là thư viện của nhà Ravenclaw....."

"Được rồi, tớ không khóc, cậu đừng vội, nói từ từ thôi....." Hermione hơi nhoẻn miệng, nếu là Knicks vẫn bình tĩnh giống ngày thường thì nhất định cô sẽ nhìn thấy vẻ đắc ý lóe ra trong mắt nàng, cái này coi như trừng phạt nho nhỏ cho việc Knicks bỏ bê nàng mấy tuần qua.

"Trước nay tớ luôn nghiên cứu một cái rương hành lý có thể cất giữ rất nhiều sách vở nhưng không hề nặng. Tớ vốn nghĩ chuẩn bị nó làm quà sinh nhật cho cậu, nhưng tớ bỗng phát hiện thư viện của các cậu có lượng sách vở cực kì khổng lồ, chắc chắn trước khi tốt nghiệp cậu vẫn chưa thể xem xong hết tất cả số sách đó, cho nên tớ nghĩ bản thân có thể nghiên cứu chế tạo một sản phẩm giả kim giống như thư viện di động, như vậy dù cho cậu đã tốt nghiệp thì vẫn có thể mọi lúc mọi nơi mà đọc được sách trong thư viện của Ravenclaw thậm chí là thư viện của Hogwarts....." Đây có lẽ là lần đầu tiên Knicks nói một câu dài như vậy.

"Vậy cậu làm được rồi à?"Suýt nữa thì Hermione đã hét lên. Ôi Merlin! Một cái thư viện phù thủy di động! Không thể xem hết tất cả các đầu sách trong thư viện của học viện là tiếc nuối suốt đời của mỗi thành viên nhà Ravenclaw!

"Vẫn chưa....." Knicks có chút buồn bã nhìn Hermione:

"Xin lỗi, rương hành lý xách tay thì tớ làm xong rồi, nhưng còn thư viện di động thì còn chưa thể hoàn thành, dù có sự giúp đỡ của phu nhân Helena thì tớ cũng chỉ mới hoàn thành bước đầu tiên nghiên cứu, nếu có thể tìm được phòng lưu trữ sách bí mật của ngài Slytherin thì tốt rồi.... Nghe nói ngài ấy cũng là một đại sư giả kim, phòng hộ trận pháp của trường chính là do ngày ấy tự tay vẽ nên.

Tớ không có ý muốn gạt cậu, tớ chỉ muốn làm cậu ngạc nhiên, nhưng mà lại..... xin lỗi cậu...."

Duỗi tay sờ đầu. Vị trí của cả hai thay đổi, Hermione ôm Knicks vào lòng, ấn đầu của cô vào cổ mình, dịu dàng nói:

"Đừng nói xin lỗi, tớ không trách cậu. Tớ thật sự rất ngạc nhiên, tớ chưa từng nghĩ tới cậu sẽ vì tớ mà nghiên cứu chế tạo một điều đáng ngạc nhiên như thế này. Cảm ơn cậu ~ cậu nhất định sẽ làm được! Tớ tin tưởng mỗi một học viên của học viên Ravenclaw đều nguyện ý giúp đỡ cậu, chỉ cần cậu nói ra. Có được một cái thư viện di động có lẽ là tâm nguyện lớn nhất đối với mỗi Ravenclaw ~ Knicks cậu thật tuyệt ~ cậu nhất định sẽ trở thành đại sư giả kim vĩ đại nhất đương đại.

Ít nhất là đại sư giả kim được Ravenclaw kính yêu. ~~"

"Ừ."

"Vậy nên kể từ hôm nay thời gian của cậu đều thuộc về tớ! Bởi xét cho cùng cậu cũng không thể hoàn thành tác phẩm trong một thời gian ngắn được." Hermione không nói hai câu liền mang người đi, trước khi đi nàng còn không quên mỉm cười cảm kích với Blaise.

"Chà chà, tự dưng bị nhét một đống thức ăn cho chó là sao?" Blaise sờ cằm, suy tư một lát, không nghĩ ra.... Cuối cùng quyết định trở về phòng sinh hoạt chung....

Mới ngủ trưa xong, Knicks đã bị Hermione kéo tới gần sân thi đấu Quidditch, với lý do là đi dạo, nhân tiện xem thử tiến độ huấn luyện của Draco. Beng! Draco thành công được tuyển làm tầm thủ trong đội Quidditch của nhà Slytherin, còn Harry thì trở thành tầm thủ của đội nhà Gryffindor.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!