Chương 9: (Vô Đề)

21

Nếu không có người ngăn lại, Thời Kính suýt nữa đuổi theo Vân Tế Thương đánh.

Vân Tế Thương không chiều hắn.

Ném lại một câu "Hoặc là ngoan ngoãn ở lại đây, hoặc quay về hang ổ trộm cướp của ngươi" rồi gọi ta rời đi.

Những ngày đó, Thời Kính vừa ngoan vừa không ngoan.

Hắn không đuổi theo Vân Tế Thương lý luận đánh nhau nữa.

Ngược lại luôn đuổi theo ta.

Khi thầy dạy trong quân đến huấn luyện ta, hắn luôn tìm lý do chen vào, trên cơ sở huấn luyện, lại dạy ta thêm hai chiêu.

Ban đầu ta định đuổi hắn đi.

Nhưng những thứ hắn dạy, thầy dạy cũng không biết.

Không học thì phí!

Dứt khoát ta để hắn dạy.

Tất nhiên.

Học xong thì đi.

Mặc hắn gọi thế nào phía sau, ta đều không quay đầu lại.

Khi quay người, lại không may đụng phải Vân Tế Thương.

Hắn ngồi đó, không nhìn ra vui buồn.

Liếc nhìn Thời Kính đứng ở xa, ánh mắt rơi trên người ta, mang theo nụ cười lười biếng, hỏi ta:

"Luyện xong rồi?"

Ta gật đầu đáp phải.

Hắn đưa tay ôm lấy tay ta, giọng điệu dịu dàng:

"Vậy thì nên học thứ khác rồi."

Rửa đi khói bụi mồ hôi trên người.

Đã là đêm khuya.

Về đến phòng, thầy lại không có đây.

Chỉ có Vân Tế Thương ngồi sau bàn, lật xem sách trên bàn.

Thấy ta vào, hắn ngẩng đầu cười nhẹ:

"Hôm nay ta đến dạy cô."

Hắn bảo ta ngồi xuống, còn hắn ngồi bên cạnh.

Cùng ta giảng giải những điểm chính của binh thư.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!