Chương 12: (Vô Đề)

Nhân lúc họ ra ngoài, ta nhanh chóng lăn ra từ dưới giường.

Mở hé cửa sổ, lẻn ra ngoài.

Cuối cùng không quên nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Cố gắng không làm kinh động ai.

Rồi nhặt cây gậy đặt sẵn ở bên tường, giơ tay đập xuống đầu kẻ vòng qua từ phía khác đang tìm kiếm ta.

Hắn thậm chí không kịp rên lên, liền mềm nhũn ngã xuống.

Ta vội vã tiến lên, dùng thân người đỡ lấy hắn, tránh tiếng ngã làm kinh động đồng bọn của hắn.

Kéo hắn đến chỗ chất củi góc tường, vừa định động thủ kết liễu.

Nào ngờ bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người.

Ta ngẩng đầu nhìn.

Quả nhiên là Thúy Nhi.

29

Nàng nhìn ta.

Tay cầm một thùng dầu.

Nhét vào tay ta.

Sau đó tự mình, xách thùng dầu đó, tạt lên đồng bọn đang chạy tới.

Ta lập tức hiểu ra.

Quả nhiên vẫn là cách này tốt.

Đồng bọn chạy đến phát ra tiếng động, thu hút thêm người đến.

Ta và Thúy Nhi nấp trong bóng tối, nhân lúc chúng không phòng bị, từng người một tạt dầu cho ướt đẫm.

Tiếng chửi rủa và tiếng ngã liên tiếp không ngừng.

Ấy thế mà những người gác trong viện nhỏ này lại ngủ say không tưởng.

Làm ồn đến vậy mà không một ai ra xem.

Thật đáng buồn cười.

Thúy Nhi lấy ra hộp lửa, đưa cho ta một cái.

Chúng ta cùng nhau thổi sáng.

Ném lên người đám người đó.

Chớp mắt lửa rắn cuộn trào, leo thẳng lên người.

Đám người trong lửa múa tay giậm chân, hét lên xé họng.

Ta từ góc lấy củi khô, dùng lửa trên người họ châm lửa từng bó đuốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!