Chương 57: Thông Quan

"Vậy cũng không thể đem tễ thuốc cùng nguyên thạch đưa cho hắn được, ít nhất cũng phải đợi ta cho hắn một trận đã rồi hãy đưa chứ!" Liệt Dương như cũ vẫn cỗ chấp trong cơn tức giận, mặc dù thời gian mấy người chung sống không dài, nhưng có những lúc, có một số người hợp mắt hợp duyên một cách khó hiểu như vậy, ai cũng không rõ vì sao.

Hiển nhiên, người có suy nghĩ như Liệt Dương không ít, đặc biệt sau khi biết khả năng tồn tại công hiệu của tễ thuốc lam phách này, càng cơ hồ như không khống chế được sự kích động, nếu tễ thuốc này thực sự có tác dụng trong hiện tại, vậy thì sẽ có vô số người trở nên điên cuồng!

Trong phòng truyền trực tiếp:

"Vì sao phải lãng phí một tễ thuốc và một miếng nguyên thạch! Mang về nghên cứu, sau đó tiến hành khai thác tinh cầu này, đó mới là phương thức tư duy của người bình thường a!"

"Ta chỉ muốn biết, tễ thuốc còn mấy lọ nữa? Có thể mua không?"

"Nếu quả thực có thể dẫn tới sự đột phá trong tiến hóa chủng tộc! Vậy thì phần thưởng này quả thực xứng đáng như phía chính phủ từng nói, đạt tới những điều chưa từng có trước đây, đơn giản là có thể nghịch thiên rồi!"

"Mua thuốc giá cao! Mua tễ thuốc!"

"Tại sao vẫn chưa thông quan? Điều kiện thông quan là gì?"

"Cho thấy Tầm Bảo Bảo khí thế hung hung chạy tới, đá cho Khúc Diễm một cước là ước mộng của ta."

"Khúc Diễm tại sao lại phải giấu giếm thân phận? Trực tiếp tỏ rõ thân phận dân bản địa không phải tốt hơn sao?"

"Lầu trên mấy tuổi vậy? Khi lần đầu tiên gặp mặt, Dạ thần của ta là hình thái Cự Lang, Đoàn Tử còn vùi trong lỗ tai, vừa nhìn liền biết không bình thường a! Khó trách lần đầu Khúc Diễm nhìn bộ dạng như không quen Dạ Tiền, có điều, có thể trong thời gian ngắn như vậy mà phản ứng lại, đồng thời làm ra hành vi không gây nghi ngờ nhưng lại khiến Dạ thần và Đoàn Tử đưa ra phán đoán của mình, nghĩ lại thật đáng sợ!"

"Đồng cảm! Ta đi tìm một chút video lần đầu thấy Khúc Diễm cùng sơn động nghỉ ngơi, kinh hãi phát hiện, mỗi một động tác của hắn, mỗi câu nói của hắn đều quá đỗi bình thường lại tràn đầy tính hướng dẫn, quá mạnh!"

"Ta vẫn cảm thấy tiếc tễ thuốc! Đây chính là tễ thuốc có tác dụng cho sự tiến hóa của chủng tộc a!"

"Ta không cảm thấy vậy, mặc dù tễ thuốc trân quý, nhưng đến từ lam phách thạch anh, dân bản địa Khúc Diễm có quyền mang đi, huống hồ trên đường đi, hắn cũng giúp đỡ không ít."

Trong căn phòng:

Thư Tầm chống đầu nhỏ nói.

"Ta nợ Thanh Mặc một lon hộp quả đào cứu mạng, trả bằng tễ thuốc và nguyên thạch, điều này có gì không đúng sao?"

Nghe đến đây, Liệt Dương đột nhiên im lặng, sau đó ha ha cười, cuối cùng cũng thấy thoải mái.

Phòng truyền trực tiếp vốn dĩ tranh luận kịch liệt trong thời gian ngắn cũng trở nên trống rỗng, đột nhiên nghĩ tới thời điểm Dạ Tiền và Thư Tầm thiếu chút nữa thì chết đói ở khu biệt thự Vi Hồ, chính là lon quả đào của Thanh Mặc đã cứu mạng bọn họ.

"Vậy vậy vậy……điều điều kiện……. thông thông quan thì sao?" Xám Tro nghi hoặc hỏi.

Thư Tầm lắc lắc đầu nhỏ.

"Có lẽ là tìm ra kẻ xâm lấn, nhưng thông tin rõ ràng không đủ, điều kiện này dường như không cách nào hoàn thành vậy, đặc biệt là dưới tình huống có khả năng về sự tồn tại của thế lực thứ 3.

Tình hình đã quá phức tạp rồi.

Nếu suy đoán vừa rồi của người mắt xanh là chính xác, thì cho dù có sử dụng tễ thuốc lam phách, chúng ta cũng không thể nào như bươm bướm xanh kia, có thể sống sót quá lâu trong thế giới đóng băng toàn phần này, như vậy khả năng thông quan gần như là thất bại."

Lời của Thư Tầm khiến cho tâm tình của đám người vốn dĩ nghĩ rằng lập tức sẽ thông quan lại lần nữa trở nên nặng nề, tình hình quả thật như Thư Tầm nói, có lẽ đối tượng hoài nghi tất cả mọi người đều có, nhưng không có bằng cớ xác thực, tất cả đều có vẻ vô dụng.

Kẻ xâm lấn tinh thần lực cao như vậy, trừ huyễn tộc ra, trong vũ trụ trước mắt không có phát hiện ra chủng tộc nào khác, nhưng giống như bươm bướm xanh của thế giới này, chủng tộc mới sinh ra không phải ít, trong vũ trụ tồn tại rất nhiều kỳ tích, coi như thời đại hiện tại, cái mà họ nhìn thấy chẳng qua cũng chỉ là một góc của vũ trụ mà thôi.

Đối với kẻ xâm lấn thứ nhất, Thư Tầm đồng dạng hoài nghi Huyễn tộc, dù sao thì Huyễn tộc và bươm bướm xanh có quá nhiều điểm tương đồng, còn về thế lực thứ 3, chỉ sợ chính là bươm bướm đen mà Thanh Mặc đã vẽ, điều gì dẫn tới sự biến mất kỳ quái của dân chúng, đồng thời khiến cho Thanh Mặc thân là người mắt xanh lại tồn tại hảo cảm khác? Kỳ thực Thư Tầm cũng rõ, hủy diệt một thế giới, nhất định sẽ kèm theo rất nhiều chân tướng của sự hủy diệt, vậy mà bọn họ lại không thể tìm ra tất cả các chân tướng ấy.

Trong lúc mọi người còn chưa suy đoán ra điều kiện thông quan, thì đóng băng tuyệt đối đã bao trùm xuống, đương nhiên, trước đó đã giao thủ với tiểu đội khác mấy lần, hiển nhiên cùng với sự cận kề của thời gian, tất cả các người chơi đều lâm vào khốn cảnh cực độ.

Đây có lẽ đã là ngày tận thế, một trò chơi sinh tồn chân thực với số lượng người chết nhiều nhất, cũng là trò chơi mà game thủ phải chết một cách biệt khuất nhất.

Dưới sự đóng băng tuyệt đối, trừ đám người Dạ Tiền dùng tễ thuốc ra, người chơi khác bất luận là chủng tộc gì, dường như trong nháy mắt đều đóng băng tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!