Chương 54: Trò Chơi Phần Thưởng

Thấy Dạ Tiền và Thư Tầm xuất hiện, mấy người ngồi đợi ở đó mắt sáng lên, có điều khi thấy Bạch Nha sắc mặt lại có chút phòng bị, Bạch Nha cũng không để ý, như cũ ung dung cười.

"Sao rồi? Tìm thấy sở nghiên cứu khoa học không? Tại sao vẫn chưa qua cửa?" Liệt Dương sắc mặt rối rắm vô cùng, hông cần hoài nghi, dựa vào tốc độ của Liệt Dương, thời gian dài như vậy đủ để tìm hết cả hòn đảo, nhưng hiển nhiên đối với sở nghiên cứu khoa học không có thu hoạch gì, chứ đừng nói manh mối qua cửa.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể quay lại nơi tập hợp, lại phát hiện Noãn Đông và Màu Xám còn đến nơi tập hợp sớm hơn cả hắn, hơn nữa cũng không thu hoạch gì.

Mấy người tự nhiên đem hết hi vọng đặt lên người Dja Tiền và Thư Tầm mãi vẫn chưa có xuất hiện.

Thậm chí còn làm xong sự chuẩn bị để qua cửa, trong trò chơi, 1 tiểu đội nhỏ thấp nhất 2 người, nhiều nhất là 10 người, chỉ cần đôi bên mặc nhận trở thành đồng đội của nhau, hệ thống sẽ mặc nhận quá trình tổ đội, thông thường mà nói, nếu như không có yêu cầu gì đặc biệt, trong tiểu đội chỉ cần có người qua cửa, thì mặc nhận người chơi khác cũng qua cửa.

Thư Tầm chụm hai tiểu bàn móng lại, làm ra vẻ bất lực.

"Tìm thấy sở nghiên cứu rồi, cũng tìm thấy chân tướng cuối đường mùa đông rồi, nhưng lại không có chỉ dẫn qua cửa, cho nên có điều kiện thông quan khác."

Xúc tu của Liệt Dương đột nhiên thắt lại, sau đó mặt buồn bực.

"Nhiều nhất còn có 8 tiếng, đóng băng tuyệt đối sẽ phủ xuống, đã không còn kịp nữa rồi."

Thư Tầm lắc lắc ngón tay trỏ.

"Không không không, vẫn còn kịp, chúng ta phát hiện lam phách thạch anh và 1 số tễ thuốc, nếu đoán không lầm, có thể khiến chúng ta sống được dưới nhiệt độ của đóng băng tuyệt đối."

Trước khi Thư Tầm đang định tiếp tục giảng giải về suy đoán công hiệu của lam phách thạch anh và số tễ thuốc, Dạ Tiền lại trực tiếp lấy ra 1 tễ thuốc đưa cho Liệt Dương.

Liệt Dương tự nhiên đưa tay nhận lấy, lực chú ý bị tễ thuốc phát ra ánh sáng huỳnh quang xanh nhạt này thu hút, nghi hoặc lên tiếng.

"Chính là loại tễ thuốc này?"

Dạ Tiền lạnh lùng trả lời.

"Ừ."

Thư Tầm? Sao cảm thấy chỗ nào đó không đúng.

Liệt Dương mở tễ thuốc ra, đưa tay lên, ngửa đầu, trực tiếp uống một hơi cạn sạch.

Thư Tầm "…….." cuối cùng đã hiểu chỗ nào không đúng, 1 người IQ quá cao, 1 người IQ âm, cho nên bị IQ chèn ép tự động thử thuốc, mà người IQ cao từ đầu đến cuối nói mỗi 1 từ, lại là 1 câu trả lời không có bất kỳ sự áy náy nào.

Sau khi uống thuốc xong, Liệt Dương dường như tỉ mỉ thể nghiệm 1 chút, lúc hồi phục lại tinh thần phát hiện tất cả mọi người đều như đang có suy nghĩ hướng về phía mình.

"Sao vậy?"

Thư Tầm gãi gãi đầu, ho nhẹ một tiếng mở miệng."Hương vị thế nào?"

"Không có vị gì a." Liệt Dương nói xong thần sắc đột nhiên cứng lại.

"Các người chưa uống qua?"

Thư Tầm 1 mặt lẽ đương nhiên.

"Đương nhiên chưa, thứ kỳ kỳ quái quái ấy ai uống chứ."

Liệt Dương đột nhiên tức giận nhìn sang Dạ Tiền, Dạ Tiền mặt không biểu cảm.

"Ừ." Sau một hồi yên lặng qua đi, lại lạnh lùng mở miệng.

"Xem ra có thể uống."

Bạch Nha mắt thấy toàn bộ quá trình "………" đột nhiên cảm thấy mình có thể an toàn sống đến hôm nay quả thật may mắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!